Edit: Ân Đồng
Beta: Fuki Nguyễn
Ngày hôm sau.
Đường tới hành cung xuất hiện rất nhiều người của Hoàng thất, , ngay cả phu nhân Trấn Bắc hầu Bùi Nguyệt cũng tới.
Gặp phải nàng Quý Như Yên chỉ chau mày.
Không sai, hiếm khi Bùi Khê đến Ti U Quốc một chuyến, thế nào cũng gặp Trấn Bắc Hậu phu nhân Bùi Nguyệt.
Tỷ đệ gặp lại có lẽ là muốn tìm lại một chút tình thân.
Lúc Quý Như Yên dẫn theo Dao Quang xuất hiện ở hành cung, Lạc Thuấn Thần và Lạc Thiên Thụy đã đứng ở nơi đó chờ.
Ở trước mặt người khác Lạc Thuấn Thần không hề làm ra những động tác thân mật với Quý Như Yên, thậm chí thời gian bọn họ gặp nhau phần lớn là vào buổi tối.
Cho dù ở tại Yến vương phủ thì cũng chỉ có hai người Yến vương và Thế tử Phù Nhạc Thánh biết, nàng và Lạc Thuấn Thần có giao tình không tệ.
Kể từ lúc đó, mỗi khi Quý Như Yên xuất hiện ngược lại có vẻ cô tịch hơn.
Yến vương và Thế tử Phù Nhạc Thánh đi theo bên người Thái tử Nguyên Chiêu, hai người dường như đang cùng Thái tử Nguyên Chiêu thương nghị chuyện gì đó nhưng thật ra thì tầm mắt lại thỉnh thoảng thoáng liếc về hướng nàng và Lạc Thuấn Thần .
"Như Yên mau tới đây!"
Tĩnh phi vừa nhìn thấy Quý Như Yên vào hành cung lập tức vẫy tay với nàng, vẻ cưng chìu không che giấu khiến người ta có thể nhìn ra được nàng là thật tâm thương yêu Quý Như Yên.
Quý Như Yên nhìn về phía Tĩnh phi nương nương, lòng cũng có phần biết ơn, trước đây nếu không phải là nhờ Tĩnh phi nương nương thì bản thân nàng tuyệt đối không khả năng biết được kẻ đã độc hại mẫu thân nàng.
"Như Yên tham kiến Tĩnh phi nương nương, mong nương nương cát tường vạn an!"
Sau khi hành lễ, Quý Như Yên đứng sang một bên cúi đầu nói nhỏ với Tĩnh phi.
Tĩnh phi lôi kéo tay nàng, có phần lo lắng hỏi: "Đứa nhỏ ngốc, ngươi làm sao vậy? Tại sao ngươi lại đồng ý yêu cầu của hắn công khai lấy máu nghiệm thân chứ? Ngươi rõ ràng là..."
Quý Như Yên biết nàng muốn nói gì, nàng vội vàng cắt đứt lời của Tĩnh phi: "Nương nương yêu thương Như Yên, Như Yên rất biết ơn người. Chỉ có điều là về phần chân tướng thật sự vẫn phải tuyên cáo khắp thiên hạ, cũng để tránh có người mượn chuyện này mà gây chuyện thị phi làm ảnh hưởng đến nương nương và Thái tử."
"Như Yên..."
Nghe nàng nói như vậy, Tĩnh phi vẫn không có cách nào buông lỏng được.
Quý Như Yên chỉ có thể vỗ tay của nàng nhưng cũng không tính giải thích cặn kẽ.
Dù sao trong hành cung cũng không phải chỉ có hai người các nàng mà còn có những người khác nữa, có rất nhiều tai mắt, không thích hợp nói những lời này.
Đến khi mặt trời lên cao, lúc này Bùi Khê mới nghênh ngang đi tới hành cung.
Nhìn dáng vẻ kia của hắn khiến Quý Như Yên híp mắt lại, hận không thể trực tiếp tiến lên đạp cho hắn mấy cái mới hả giận!
Có điều là trò hay còn ở phía sau, nàng ngược lại không gấp.
"Bùi quốc chủ thật là kiêu ngạo, hẹn giờ Tỵ đến đây nhưng lại kéo dài tới buổi trưa mới đến, chẳng lẽ ngài nghĩ bản thân là vị khách lớn nên có thể để chủ nhà đợi sao?"
Thế tử Phù Nhạc Thánh đồng tình với Quý Như Yên cho nên cũng liền tiến lên gây khó dễ cho Bùi Khê!
Bùi Khê cười hắc hắc, chắp tay hành lễ với mọi người: "Là do hôm qua Bổn quốc chủ cùng Yến vương uống hơi quá chén, kết quả ngủ quên khiến Thái tử và chư vị quý nhân phải chờ đợi, thực sự xin lỗi. Hôm nay ta muốn nhờ mọi người đến làm chứng, Bổn quốc chủ muốn quay về nhận lại nữ nhi của mình, thế nhưng nữ nhi này đối với chuyện của Bổn quốc chủ có chút hiểu lầm, trong lúc nhất thời cũng không thể giải thích rõ ràng được, vì vậy mới nghĩ tới cách lấy máu nghiệm thân để chứng minh sự thật."
Quý Như Yên cười nhạo, hay cho một tên không biết vô liêm sỉ!
Nàng từng cho hắn thể diện nhưng hắn lại không cần mà càng muốn tiến lên, để cho nàng mất hết kiên nhẫn!
Nếu như nàng kiên quyết không đáp trả thì cũng quá có lỗi với chính mình rồi!
Phu nhân Trấn Bắc hầu Bùi Nguyệt ở một bên nhiều lời xen vào: "Không biết vị nữ nhi mà Bùi quốc chủ muốn nhận, là vị nào đang ngồi ở kia ?"
Bùi Khê thật đúng là vô liêm sỉ: "Chính là vị hôm trước được Thái tử thân phong công chúa!"