Thần Y Trở Lại

chương 1521 sau đó là tiếng nguyền rủa.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngô Bình cau mày, thầm thấy Hắc Thiên Giáo thật độc ác! Anh còn có suy nghĩ muốn quay đầu trở ra. Khi đi tới cái đầu thứ ba, mắt trên tất cả các đầu đều mở ra, sau đó là tiếng nguyền rủa. Mọi tế bào trên người Ngô Bình gần như sôi sục, anh thấy vô cùng khó chịu, vì thế nhanh chóng thi triển Thần Hồn Trường Vực. Ngay sau đó, tiếng nguyền rủa đã bị chặn ở bên ngoài, anh không còn nghe thấy gì nữa. Thậm chí cũng không còn ngửi thấy mùi hôi thối. Ngô Bình thở phào một hơi rồi đi tiếp. Đi qua khu vực đầu người, Ngô Bình đi tới một nơi có sàn lắt bằng kim loại. Anh biết nơi này không đơn giản nên đã khởi động khả năng nhìn xuyên thấu, quả nhiên anh đã thấy các cơ quan bên dưới, chỉ cần giẫm trúng là khởi động nó ngay. Ngô Bình bật nhảy rồi dễ dàng vượt qua các cơ quan ấy, mà không khởi động một cái nào. Qua đoạn đường cơ quan, Ngô Bình tiến vào một con đường đá, anh vừa đi được một lúc thì tới một eo núi, nơi này rất rộng, phía trước có một tượng thần cao hơn năm mét. Ngô Bình quan sát tượng thần ấy thì phát hiện pho tượng có một màu đen kịt, cánh tay, chân và đầu rất to, trên mặt có bốn con mắt, nhưng chỉ có một mắt mở. Khi Ngô Bình nhìn vào con mắt ấy, anh chợt thấy đau nhói rồi rơi vào ảo ảnh. Ngay sau đó, anh đã tiến vào một không gian u tối, xung quanh không một tiếng động, cũng không có ánh sáng, làm anh chợt thấy sợ hãi. Ngô Bình thấy ngạc nhiên vì tượng thần này quá lợi hại, vì nó đã khiến anh sinh ảo giác. Ngô Bình lập tức niệm Đại Phạn Thiền Âm thật to, anh vừa niệm được mấy câu thì xung quanh người đã phát sáng, làm cảnh tượng xung quanh sáng tỏ. Anh nhìn thấy cách đó không xa có một vị thần cao mấy chục mét, người đó đang nhìn anh với ánh mắt hung ác, ngay sau đó Ngô Bình đã thấy buồn nôn. Anh cố nhịn rồi tiếp tục niệm Đại Phạn Thiền Âm. Vị thần kia cất những tiếng nói kỳ lạ, không giống tiếng tiên, nhưng cũng khá tương đồng nên Ngô Bình có thể hiểu được phần nào. Vị thần đó muốn Ngô Bình khuất phục mình, sau đó hiến linh hồn của anh để làm nô bộc suốt đời cho ông ta. Ngô Bình nghe xong thì cười lạnh nói: “Ông là thần thánh vớ vẩn mà cũng đòi làm chủ nhân của tôi ư?” Thần linh đó như không có cảm xúc, tay kết ấn, Ngô Bình lập tức thấy đau nhói tim, muốn niệm chú cũng không còn sức. Thấy anh sắp bị ác thần khống chế, các Đạo Diệp ở đan điền rung lên, một tia sáng màu vàng bay ra rồi hoà vào thần hồn của Ngô Bình. Trong nháy mắt, đầu óc anh tỉnh táo hẳn, hoàn toàn thoát khỏi sự kiểm soát của ác thần. Ngô Bình nhìn vị thần kia. Tám con mắt của hắn đã nhắm lại sáu, chỉ còn hai con mắt đang nhìn anh. “Ta là thần Hắc Thiên. Không ngờ ta lại gặp được đệ tử của tiên vực vĩnh hằng ở chốn hoang vu này. Tiên vực vĩnh hằng các ngươi muốn chiếm cứ nơi này sao?” Thần Hắc Thiên cất tiếng hỏi. Ngô Bình chớp mắt đáp: “Hắc Thiên Giáo, chuyện tiên vực vĩnh hằng của ta không đến lượt ngươi can dự”.

Thần Hắc Thiên nói: “Năm xưa, ta từng bị Vĩnh Hằng Thiên Tôn chém thành ba hoá thân, và còn thề rằng nếu sau này gặp được đệ tử của tiên vực vĩnh hằng, ta không những không được làm hại mà còn phải dốc sức giúp đỡ”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio