“Thằng oắt con ngạo mạn vô tri này, giờ tôi sẽ cho cậu biết sự lợi hại của nhà họ Vân chúng tôi!” Vừa nghe Vân Khoát Hải quát một câu, cây trường đao trong tay ông ta đã vung lên. Trên thân trường đao toả ra một luồng khí cơ vô cùng mạnh mẽ, luồng khí cơ này nhanh chóng bao trùm về phía Diệp Viễn. Chỉ sau chốc lát, nó đã bao vây triệt để phạm vi ba mét xung quanh Diệp Viễn, ngay cả không khí cũng không thể chuyển động. Vân Khoát Hải là Võ Hoàng đỉnh phong, tuy nhờ sự hỗ trợ của đao pháp Vân Ma, cảnh giới của ông ta bị cưỡng ép tăng lên tới cảnh giới Võ Thánh, do đó phạm vi khí vực mà ông ta thi triển bằng đao Vân Ma cũng không quá lớn. Mặc dù phạm vi chỉ có ba mét, nhưng cũng đủ để bao vây Diệp Viễn. Nhìn thấy Diệp Viễn cứ như bị nhốt bên trong một lớp kính trong suốt, không động đậy được chút nào. Điều này khiến mọi người ở đây đều cho rằng hôm nay Diệp Viễn nhất định sẽ chết. “Người trẻ tuổi ngạo mạn thì được, nhưng không được thái quá, cũng không được quá vô tri, kết cục của sự vô tri chính là thế này đây!” Khi thấy Diệp Viễn bị nhốt, Cơ Hành Ba khẽ thở dài. Ban đầu ông ta rất tò mò về thân phận của Diệp Viễn, dù sao một người còn trẻ tuổi mà đã có năng lực đánh ngang tay với ông ta, điều này khiến ông ta cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi. Đáng tiếc, anh chàng này quá ngạo mạn và vô tri, kiêu ngạo không để bất cứ ai trên thế giới này vào mắt. Còn tuyên bố muốn giết những người đứng trên bảng xếp hạng võ đạo như ông ta và Vân Khoát Hải. Và giờ đây, cậu ta phải trả giá vì sự vô tri và ngạo mạn của mình. “Hừ, thằng rác rưởi, để xem lần này mày chết kiểu gì!” Khi nhìn thấy Diệp Viễn như bị đóng đinh tại chỗ, anh Lâm thích chí cười tít mắt, cuối cùng mối thù của anh ta cũng được báo rồi. “Xong rồi, thằng nhóc này chết chắc rồi!” “Dẫu sao vẫn còn quá trẻ, phải biết núi cao còn có núi cao hơn!” Những người khác ở đây cũng đều nghĩ Diệp Viễn chắc chắn sẽ chết. Lúc này nhóm Sở Vân Phi và Tiểu Vũ cũng đang rất lo lắng. “Anh Diệp Viễn!” Tiểu Vũ còn định xông tới cứu Diệp Viễn, nhưng lại bị Lâm Vãn Tình ngăn cản. “Em phải tin tưởng vào anh Diệp Viễn của em!” Cách đó không xa, Lưu Khôn hơi nhíu mày. Thật ra mục đích chính hôm nay anh ta tới đây vẫn là vì giúp Diệp Viễn. Nếu như Diệp Viễn bị Vân Khoát Hải giết, đến lúc đó cấp trên truy cứu trách nhiệm, anh ta sẽ không gánh nổi trách nhiệm này.