Chương 1238 Lục Khởi theo cô vào sau: “Đúng rồi bảo bối, em ăn sáng chưa? Chưa ăn thì bây giờ anh xuống dưới mua.” “Em ăn rồi. Điều dưỡng của Phó Kình Hiên mua bữa sáng.” Bạch Dương vừa thay giày vừa nói. Lục Khởi chua hơn giấm: “Bây giờ mức độ chấp nhận của em với anh ta càng ngày càng cao, ngay cả bữa sáng của anh ta mà em cũng chẳng từ chối nữa rồi” Nghe được lời này, động tác đặt giày của Bạch Dương bỗng khựng lại, nhưng rất nhanh đã trở nên bình thường, treo túi lên giá rồi tiếp lời: “Một bữa sáng thôi mà, cũng không đáng mấy đồng. Được rồi A Khởi, anh đợi em ở phòng khách nhé, em đi tắm rửa thay quần áo, một lát nữa chúng †a xuất phát.” “Được, em đi đi.” Lục Khởi xua tay. Bạch Dương trở lại phòng lấy quần áo rồi đi tới phòng tắm. Lục Khởi bước tới ngồi vào sofa ngồi xuống, cầm điều khiển mở TV lên, vừa xem TV vừa chờ cô tắm xong đi ra ngoài. Khoảng mười mấy phút sau, Bạch Dương đi ra. Vừa ra khỏi phòng tắm, tóc của Bạch Dương vẫn còn ướt, gò má hơi ửng đỏ, đến đôi mắt cũng ngập nước mơ màng, nhìn vừa thuần khiết lại vừa quyến rũ, khiến lòng người nảy sinh tạp niệm. Ánh mắt của Lục Khởi tối sâm xuống, không kìm được huýt sáo một tiếng: “Bảo bối, em cứ như vậy mà đi ra là định quyến rũ anh sao?” Bạch Dương lườm anh ta: “Sao em lại quyến rũ anh chứ?” “Em như vậy không phải là đang quyến rũ anh thì là gì? Vừa tắm xong mà đã đi ra ngoài, em phải biết đây là sự quyến rũ chí mạng đối với một người đàn ông đấy. Bảo bối, có phải là em….” Lục Khởi còn chưa nói xong thì đã bị Bạch Dương dùng khăn bông đập cho một cái. Lục Khởi bị đập trúng trán, anh ta ngã ra sofa, xuýt xoa kêu lên. Bạch Dương phủi tay: “Cả ngày chỉ biết nói linh tỉnh cái gì không biết. Được rồi. Em về phòng sấy tóc đây, anh xem TV tiếp đi.” Nói xong, cô đẩy cửa bước vào phòng. Lục Khởi xoa trán ngồi dậy, nhìn cánh cửa phòng đóng chặt, ánh mắt rầu rĩ đi trông thấy. Quả nhiên là cô vẫn chưa hiểu ra tâm ý của anh ta. Từ trước tới nay, không phải anh ta không phát tín hiệu cho thấy anh ta không hề coi cô là bạn thân, mà coi cô như người phụ nữ trong lòng, muốn ở bên cạnh cô. Nhưng trước giờ cô đều không hiểu, đều cảm thấy anh ta đang khua môi múa mép trêu chọc cô chứ không hề nghiêm túc. Đương nhiên, việc dẫn đến kết cục này cũng có nguyên nhân của anh ta. Bấy lâu nay anh ta chưa từng thẳng thắn nói với cô rằng anh ta thích cô. Bởi vì anh ta không có dũng khí, quá yếu đuối, quá nhiều e ngại. Anh ta luôn lo lắng, nếu nói cho cô biết thì có lẽ tới lúc đó bọn họ thậm chí còn không thể làm bạn với nhau được nữa. Mẹ của anh ta nhìn thấu sự lo lắng đó, cũng từng khuyên anh ta dũng cảm hơn một chút, có thể sau khi nói rõ lòng mình, bọn họ không phải không có cơ hội làm bạn mà có thể còn được ở bên nhau, nhưng anh ta vẫn không làm được.