CHƯƠNG 1508 Dứt lời, anh bước ra khỏi cửa khoang trước. Bạch Dương nhìn bóng lưng của anh thì bĩu môi: “Bớt nói nhảm đi, chuyện này không thể nào đâu!” Nhưng không hiểu tại sao khi nói những lời này, cô lại không dám nói quá lớn, chỉ lầm bầm thôi, không hề có chút tự tin nào. Ngoài sân bay, Phó Kình Hiên nhìn xe tới đón mình: “Em ở đâu?” “Bạn tôi sắp xếp chỗ ở cho tôi rồi, còn anh thì sao?” Bạch Dương nhìn thoáng qua điện thoại di động rồi hỏi. Phó Kình Hiên trả lời: “Ở khách sạn.” Bạch Dương gật đầu: “Vậy à, thế chúng ta không chung đường rồi.” Phó Kình Hiên im lặng. Thì ra cô đã nhận chỗ ở do cặp vợ chồng mới cưới sắp xếp cho cô. Sớm biết thế, anh đã không từ chối mà cũng nhận luôn rồi. Như vậy nói không chừng bọn họ sẽ ở cùng với nhau. Phó Kình Hiên bỗng thấy hối hận muốn chết, sắc mặt có hơi khó coi. Lúc này, Bạch Dương nhìn thấy đằng trước có người giơ tấm bảng viết tên mình lên, vội vàng quay đầu nói tạm biệt với anh: “Tổng giám đốc Phó, tôi đã thấy người tới đón mình rồi, tôi đi trước đây.” Dứt lời, cô kéo hành lý và đi về phía người đón mình. Phó Kình Hiên nhìn cô đến gần người nọ, sau khi nói với người nọ mấy câu thì lên xe, anh khẽ mím môi lại, lấy điện thoại di động ra và gọi điện: “Là tôi, sắp xếp cho tôi một chỗ ở đi.” Người ở đầu điện thoại bên kia ngơ ngác: “Chỗ ở? Không phải trước đó anh đã nói không cần sao?” “Bớt lải nhải đi, lập tức sắp xếp cho tôi, tôi muốn ở đối diện hoặc bên cạnh một người.” “Là ai?” Phó Kình Hiên nói tên Bạch Dương ra, hoàn toàn không cho người bên kia có cơ hội từ chối thì đã thẳng thừng cúp điện thoại rồi bước lên xe. Mấy phút sau, Phó Kình Hiên nhận được một tin nhắn, bên trên có đính kèm địa chỉ cùng với số nhà. Thấy mấy chữ đó, Phó Kình Hiên khẽ nhếch môi, đôi mắt hiện lên vẻ hài lòng. Bên kia, Bạch Dương đã đến nơi mà bạn sắp xếp cho cô, đó là một căn biệt thự nhỏ, là chồng sắp cưới của cô ấy tặng cho. Khi Bạch Dương dọn dẹp căn phòng xong, chuẩn bị ra ngoài mua thuốc giải rượu chuẩn bị cho buổi tiệc cưới tối nay thì chợt nhận được điện thoại của bạn. Bạn nói cho cô biết, lát nữa có một người sẽ tới biệt thự này ở cùng với cô, hơn nữa còn là một người đàn ông. Bạch Dương nghe vậy thì nhíu mày. Ban đầu bạn cô đã nói chỉ có mình cô ở trong ngôi biệt thự này thôi, không sắp xếp ai vào ở nữa. Nhưng bây giờ cô ấy lại nuốt lời, hơn nữa còn đưa một người đàn ông đến đây, khiến Bạch Dương cảm thấy hơi khó chịu. Nhưng dù có khó chịu thế nào đi nữa, cô cũng chỉ có thể nhẫn nhịn. Dù sao thì đây cũng là biệt thự của người ta, dĩ nhiên người ta có quyền để người khác vào ở. Mà điều duy nhất cô có thể làm đó là chịu đựng.