Chương 4696 “Nhưng chuyện em đã đồng ý rồi không thể đổi ý, cho nên em mới…” “Cho nên em mới gạt anh?” Đột nhiên Quan Triều Viễn ngắt lời Tô Lam. Mới vừa rồi Tô Lam nói quá nhanh, còn chưa phục hồi tỉnh thần lại. Cô có chút xấu hổ cúi thấp đầu của mình: “Xin lỗi anhl” “Xuống xe.” Quan Triều Viễn lạnh lùng phun ra hai chữ. Trong lúc nhất thời, Tô Lam cảm thấy uất ức vô cùng, cô níu chặt lấy chỗ ngồi: “Người ta cũng đã xin lỗi anh rồi, anh còn tức giận như thế làm gì?” “Con mắt nào của em thấy anh tức giận?” Trừ ngoài miệng anh, không phải toàn thân trên dưới đều như muốn phun lửa sao, còn cần phải nhìn nữa? Tô Lam thầm oán giận một câu từ đáy lòng. Nhưng những lời này cô không dám nói ra khỏi miệng. “Em không quan tâm, anh không tha thứ cho em, có đánh chết em cũng không xuống xe!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Lam đỏ bừng lên. Lúc này cô chỉ có thể ăn vạ. Quan Triều Viễn là người vừa nóng tính lại hẹp hòi. Lần này là mình lừa anh, nếu anh không tha thứ cho mình, giận chó đánh mèo đến việc quay chụp “Thịnh Thế Đại Mộng 2′ thì cô biết phải làm thế nào? Hai mắt Quan Triều Viễn híp lại đầy nguy hiểm: “Tô Lam, sao trước đây anh không biết da mặt em lại dày như vậy?” Tuy Tô Lam cảm thấy trong lòng hơi nổi da gà, nhưng vẫn kiên trì nói: “Dày thì dày, dù gì cũng tốt hơn người nhỏ mọn như anhI” “Người ta đã xin lỗi rồi anh còn như vậy, đến cùng anh có phải đàn ông hay không?” Một câu nói kia khiến khuôn mặt Quan Triều Viễn đen như đáy nồi. Anh năm lấy mặt Tô Lam, từ trong hàm răng nặn ra mấy chữ: “Được lắm, nếu em đã không nguyện ý xuống xe, hiện tại anh cho em biết rõ, rốt cuộc chồng em có phải một người đàn ông hay không!” Cũng không biết anh đã nhấn cái nút nào. Cái ghế Tô Lam đang dựa đột nhiên khế bật ngửa về phía sau. Dây an toàn trên người cô khiến cô không cách nào ngồi thẳng được. “Quan Triều Viễn, anh muốn làm gì?” Quan Triều Viễn trực tiếp nhích lại gần, đáy mắt có lửa giận lóe lên: “Không phải em nói anh không phải đàn ông sao? Hiện tại anh sẽ cho em xem đến cùng anh có phải đàn ông hay không!” Nói đến đây, anh tự tay túm lấy y phục của cô. “Anh điên rồi sao!” Tô Lam muốn giãy giụa cởi dây an toàn ra, nhưng tay cô đã bị Quan Triều Viễn đè lại.