Chương
Còn về việc…
Cô không biết nên đối mặt thế nào, vừa há miệng muốn nói gì đó nhưng không biết bây giờ mình nên nói cái gì.
Cô không biết sự bi thương của anh từ đâu mà đến, vừa muốn đẩy anh ra nhưng lại không thể làm được gì cả.
Cô chỉ còn cách vòng tay qua eo của anh và ra sức ôm lấy.
“Cố Thành Trung, cho dù có xảy ra chuyện gì em cũng sẽ ở bên cạnh anh, cho dù là vinh nhục hay sông chết.”
Anh chỉ thốt ra một âm tiết trâm ngâm, ngắn gọn nhưng lại đây mà sức mạnh.
Hai người trở về nhà không bao lâu thì Cố Thành Trung nhận được cuộc gọi của cấp dưới.
Dự án hợp tác với bên công ty Nhật Kinh gặp trục trặc rồi, bên công trường sử dụng nguyên liệu kém chất lượng nên gây chết người, bây giờ kinh động tới bên cảnh sát, họ đang vào cuộc để điều tra. : Toàn bộ dự án đều bị dừng lại, cảnh sát điều tra được Tập đoàn Cố Linh dùng nguyên liệu kém chất lượng để lừa gạt người hợp tác với mình là công ty Nhật Kinh nên gây ra án mạng.
Cố Thành Trung nghe thấy tin tức này thì chau hết mày lại, anh không ngờ tốc độ trả thù của Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử lại nhanh như vậy.
Mặc dù không đủ để gây ra tổn thương nghiêm trọng, sau khi điều tra sẽ có chỗ hở nhưng Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử cũng sẽ có cách hoặc là giết người diệt khẩu, hoặc là chết không đối chứng.
Cho dù chứng minh được Gố Linh không liên quan thì Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử cũng sẽ không để cái họa này rơi lên đâu mình đâu.
Cuối cùng chỉ có thể lặng lẽ qua chuyện, điều này sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của Cố Linh.
Mặc dù con kiến không đủ khả năng để làm con voi dao động nhưng cái đạo vì một con kiến diệt cả tổ kiến thì anh vẫn hiểu.
Đây chỉ mới là sự khởi đầu thôi, e là những chuyện đáng sợ hơn còn đang đợi mình phía sau nữa.
Bây giờ Hứa Trúc Linh đã có thai hơn bốn tháng rồi, bụng cũng ngày càng to lên chỉ có điều cơ thể cô thon gọn nên mặc đồ giấu bụng đi nên không thấy thôi.
Nhiều nhất chỉ giấu thêm một tháng nữa thôi, tới lúc đó tin tức cô có thai sẽ bị tiết lộ ra bên ngoài.
Một khi tin tức này để lộ ra thì anh chắc chắn sẽ bị kìm hãm lại, động một cái sẽ ảnh hưởng đến toàn thân.
Anh không hề nói cho Hứa Trúc Linh biết chuyện này vì sợ cô sẽ lo lắng, chỉ nói là công ty gặp chuyện nên phải đi xử lý.
Anh không ngờ khi vừa về công ty thì gặp phải Khương Anh Tùng, anh ta râu ria lởm chởm y như người vô gia cư vậy, khi nhìn thấy Cố Thành Trung thì chỉ biết cười ngơ ngác thôi.
“Thưa anh…tôi, tôi vê rồi đây.”
Anh ta vò đầu bứt tóc có chút bối rối.
“Sao cậu lại về rồi? Lâm Thanh Huyền đâu?”
“Lẽ ra tôi đưa cô ấy đi vòng quanh thế giới và không rời nửa bước, bây giờ tôi biết tin tức này, tôi đã ở bên cạnh anh lâu như thế, bây giờ là thời khắc quan trọng thì làm sao thiếu tôi được chứ?”
“Còn cô ấy ở đâu?”
‘““Cô ấy…lần này không quan tâm nữa, cô ấy muốn đi đâu thì đi, cho dù có quay về bên cạnh Phó Minh Nam tôi cũng mặc kệ, chỉ có điều…cô ta sẽ không thể tiếp tục lợi dụng tôi để làm hại anh nữa?”
“Cậu buông tay rồi sao?”
“Không thể buông tay cũng phải ép mình buông tay, miễn cưỡng không hạnh phúc.”