Chương
Cố Thành Trung không thể làm gì khác hơn là gọi Nguyên Doanh đến. Sau khi Nguyên Doanh kiểm tra, sắc mặt có chút ngưng trọng.
anh không nói rõ tình hình trước mặt Hứa Trúc mà chỉ trấn an cô không có chuyện gì.
Lúc ra đến cửa liền nói với Cố Thành Trung: “Đây là tổn thương sau chướng ngại tâm lý.”
“Có ý gì?”
“Tổn thương sau khi gặp phải chướng ngại về tâm lý chí gặp ở những người sau khi bị áp lực cực lớn mà sinh ra, chính là trạng thái tâm lý sinh bị mất cân bằng sinh ra hậu di chứng. Bọn họ có thể gặp phải lúc sinh mạng bị người uy hiếp, tổn thương, hoặc là đã chứng kiến cảnh người chết quá nhiều lần mà †ạo thành một loại bệnh tâm lý.”
Cố Thành Trung nghe nói như vậy, tim chợt trầm xuống.
Hứa Trúc Linh trải qua chết…
Đâu tiên là rất nhiều đồng nghiệp chết ngoài ý muốn, nữa là Thẩm Thanh cùng Ngôn Minh Phúc qua đời. Sinh mệnh của cô cũng nhiều lần treo trên một đường thẳng, thật vất vả mới có thể mang thai mười tháng, có thể sinh ra đứa trẻ nhưng lại là thai lưu.
“Bây giờ lại gặp phải chuyện này, cô lại là một phụ nữ có thai, cảm xúc vốn lại nhạy cảm hơn bình thường rất nhiều.
Chỉ có thể dùng hai cách chính là uống thuốc cùng với chữa trị tâm lý. Tôi kê đơn cho cậu, nhưng mà chuyện trong lòng của cô ấy tôi không kê được, chỉ có thể do cậu giúp cô ấy.”
“Tình trạng hiện giờ của cô ấy như thế nào rồi, có phải không thích hợp để sinh con hay không?”
Cố Thành Trung dừng bước.lại, âm thanh trầm trầm vang lên.
Nguyên Doanh nghe nói như vậy thì sửng sốt một chút, lại cau mày thật chặt nhìn chằm chằm anh: “Lời này của cậu là có ý gì?”
“Tôi chỉ muốn biết, tình trạng hiện tại của cô ấy, rốt cuộc có thích hợp để sinh con hay không.”
“Khoảng thời gian có rất nhiều phụ nữ vì ưu tư nên thai nhi cũng thay đổi, thói quen cuộc sống cũng sẽ ảnh hưởng đến đứa trẻ. Bây giờ coi như không thích hợp, nhưng đến thời khắc quan | trọng này, chẳng lẽ cậu muốn đem con mình bỏ đi sao? Coi như câu đồng ý thì Hứa Trúc Linh chấp nhận sao?”
“Đứa bé đầu tiên của hai người các ngươi đã qua đời, cậu còn muốn cô ấy chịu đựng nỗi đau mất đi hai đứa bé sao?”
“Có thể hiện tại tình trạng thân thể cô ấy không được tốt, tôi cũng không thể vì muốn máu mủ của mình mà để cô ấy phải chịu tội như vậy!”
“Tốt lắm, Cố Thành Trung, cậu có thể bình tĩnh một chút hay không…”
Tính tình Nguyên Doanh cũng có chút nóng nảy, thanh âm không nhịn được lớn một chút, muốn để cho anh tỉnh táo lại, những suy nghĩ này của anh có chút kích động nhất thời.
“Cậu bảo tớ làm sao để bình tĩnh, liên quan đến tánh mạng của cô.”
“Chuyện đứa trẻ em tự làm chủ, các người cũng không ai có thể giúp tôi quyết định. Ai dám tự chủ trương, em liền hận anh cả đời, trả thù anh cả đời, cũng vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho anh.”
Ngay lúc hai người tranh luận không nghỉ, không ngờ tới sau lưng truyền đến giọng nói lạnh như băng của Hứa Trúc Linh.
Thân thể hai người khẽ run lên, Cố Thành phản ứng nhanh nhất.
Bọn họ rời đi chưa được bao lâu, ở cửa nổi lên tranh chấp, khó tránh khỏi không kinh động người trong nhà.
Cố Thành Trung xoay người, đối diện với con ngươi lạnh lùng trong trẻo của Hứa Trúc Linh.
Cô cũng đang nhìn mình, giờ khắc này không có tình yêu, chỉ có phòng bị.