Chương
“Ai đó?”
Ánh mắt của tất cả mọi người trong lớp nhìn sang đồng loại, giây phút Chu Đình nhìn thấy Phó Thiết Ảnh, cô cũng hơi sửng sốt.
Sao anh lại tới trường?
“Là mày? Ông bạn già của Chu Đình?”
“Francis, xem ra cậu chọc giận người ta rồi.”
“Ồ? Thế à? Chẳng lẽ tôi nói sai gì rồi sao? Không thử thêm vài người đàn ông, sao biết được ai thích hợp với mình hơn chứ?”
Fancis cười nói, nhưng giây tiếp theo, Phó Thiết Ảnh bước tới quật lấy vai cậu ta, ném cậu ta mạnh xuống đất.
Francis ngơ trong chớp mắt, nhìn trần nhà vài giây.
Một lúc lâu sau cậu ta mới phải ứng lại, đứng lên.
“Anh… anh dám ra tay?”
“Sao nào? Vóc dáng cao như vậy, cả người toàn là thịt sao lại yếu ớt như vậy?”
Phó Thiết Ảnh khinh miệt nói, lời này đã kích thích đến Francis.
Cậu ta cởi áo, ném mạnh xuống đất, lộ ra cơ thể to lớn, cách tay nở nang và cơ ngực, nhình có vẻ đáng sợ.
Chàng trai… vạm vỡ.
Trong đầu Chu Đình chỉ có bốn chữ này.
Rồi lại nhìn sang Phó Thiết Ảnh, có vẻ như gầy yếu hơn rất nhiều. Mới đầu thì cũng giống nhau, nhưng mức khỏe mạnh lại thua xa.
Những người còn lịa lập tức dạt ra, để chỗ cho bọn họ đánh nhau.
Chu Đình hơi lo lắng nhìn Phó Thiết Ảnh, nói: “Anh… sẽ có chuyện gì không?”
“Yên tâm, em nên lo là anh phải chỉ bao nhiêu tiền thuốc thang.”
Phó Thiết Ảnh cười khẽ nói, như là hoàn toàn không đặt tên trước mặt vào mắt.
Francis nghe vậy, tức giận đến đỏ mặt.
Nếu không nay cậu ta không dạy dỗ anh, vậy làm sao có chỗ đứng trong †rường/ Cậu ta nổi giận hét lên, xông tới, mọi người thậm chí còn chưa nhìn rõ Phó Thiết Ảnh ra tay như thế nào, chỉ nghe thấy Francis hét thảo, trực tiếp nửa quỳ trên đất.
Phó Thiết Ảnh đá mạnh một cước xuống lưng cậu ta, Francis lập tức nằm xoài trên mặt đất.
Cậu ta thua rõ ràng, cú đấm đầu tiên đâm ra, cậu ta có thể cảm nhận được khoảng cách giữa ngón cái và ngón trỏ run lên, bản thân không còn sức để nhận cú thứ hai, thì anh đã đấm mạnh một cú vào cầm cậu ta.
Sau đó anh đá vào đầu Cối của cậu †a, cậu ta lập tức quỳ trên đất.
Vản lại, còn quỳ trên đất một cách rất chật vật.
“Chuyện…”
Patina kinh ngạc che miệng lại, sau một lúc lâu cũng không nói được một câu đầy đủ.
Francis chật vật quỳ trên đất, nói: “Bọn mày còn nhìn ngu gì đây, lên hết cho tao, tao không tin nó có thể đánh thắng nhiều người như vậy.”