Chương
Trong lòng Ngôn Phúc Lâm rất nặng nề, thậm chí anh ta cũng không biết tại sao nó lại nặng nề đến thế.
Chỉ là thiếu một thư ký mà thôi, chỉ cần tìm một người khác là được, không thiếu những thư ký có chuyên môn nghiệp vụ vững vàng trong nghề.
Văn phòng Tổng giám đốc vừa ban hành một mệnh lệnh thì đã có rất nhiều người nộp đơn ứng tuyển trong vòng một giờ. Những người này cũng đã được loại trừ và lựa chọn thông qua nhiều lớp nhân sự, chỉ để lại những người ưu tú và có năng lực nhất.
Trong số đó có người nhìn cái không quên.
Có người có sẵn nguồn khách hàng của mình.
Có người ngàn chén không say.
Mỗi người đều có khả năng riêng, hơn nữa đều là nam giới nên bất luận là xã giao hay ra vào những nơi đó đều rất thuận tiện.
Bởi vì Lâm Thư là con gái nên anh ta luôn nghiêm khắc từ chối những yêu cầu đi đến những nơi không nghiêm chỉnh của khách hàng.
Bây giờ mọi người trong giới đều biết, muốn hẹn anh ta nói chuyện làm ăn thì phải đến chỗ nghiêm túc, phải ăn cơm không được uống rượu.
Anh ta cũng thuộc phái hành động, đã xác định người tiếp theo rất nhanh.
Lâm Thư cũng rất có trách nhiệm, buổi chiều cô ta đã đi nộp đơn từ chức và cũng đã chuẩn bị bàn giao công việc xong xuôi.
Cô ta rất bình tĩnh khi nhìn thấy thư ký mới vì cô đã sớm đoán được Ngôn Phúc Lâm sẽ làm như vậy.
Cô ta không đến văn phòng tổng giám đốc mà bắt đầu bàn giao mọi công việc trong văn phòng thư ký.
Ngoài công việc ra thì còn một số việc cá nhân…: “Anh ấy bị bệnh dạ dày không uống rượu được, uống vào sẽ dễ bị đau bụng. Bữa ăn nhiêu dầu mỡ thì sẽ tức bụng nên hãy chuẩn bị thuốc mọi lúc. Anh ấy thích hồng trà, không thích trà xanh, trong tủ đều là các loại trà yêu thích của anh ấy, nếu không có thì hãy xem nhấn hiệu trên đó và mua cùng nhãn hiệu. Theo thói quen anh ấy sẽ để hồ sơ cần gấp ở trong ngăn kéo bàn thứ ba. Khi nào anh ấy bảo anh lấy tài liệu mà không nói cụ thể ở đâu cứ mở ngăn bàn đó ra để lấy… “
Lâm Thư giao phó từng cái một, còn sợ anh ta không nhớ rõ nên đã đặc biệt chuẩn bị một quyển sổ nhỏ, trong đó đều là các quy tắc và quy định được cô †a viết từng hàng ngăn nắp đẹp đẽ.
“Cô Thư thực sự là một thư ký rất tốt, sao lại nghỉ việc vậy?”
“Bởi vì… công ty cấm yêu đương công sở, tôi phạm vào nội quy rồi.”.
Khóe miệng cô ta nở một nụ cười cô đơn mang theo một chút tự tỉ.
“Thật đáng tiếc, nhưng cô Thư vì tình yêu mà từ bỏ công việc thì thật sự rất dũng cảm.”
“..”
Lâm Thư không trả lời, lòng cô ta chua xót.
Bàn giao mọi việc xong, cô ta cũng trả lại thẻ công tác cho phòng nhân sự.
Lúc cô ta chuẩn bị rời đi, thư ký Chu mới đến còn hỏi một câu: “Cô Thư, cô không từ biệt sếp lần cuối sao? Cô Thư đã làm tốt công việc như vậy, tôi nghĩ Tổng giám đốc Ngôn cũng rất tiếc.
“Không đâu, việc này đối với anh ấy chỉ là mất một thư ký. Bây giờ anh đã ở đây, tôi cũng tin tưởng vào năng lực nghiệp vụ của anh. Tôi rất… kính trọng Tổng giám đốc Ngôn. Trước đây đều là tôi chăm sóc anh ấy, mong anh cũng có thể chăm sóc anh ấy thật tốt. Anh đối xử tốt với anh ấy, anh ấy cũng sẽ không đối đãi tệ bạc với anh.”