Chương
Cho nên một màn diễn vừa rồi, vừa lúc lại xoáy vào điểm vẫn chưa tìm được lời giải đáp kia, cũng có thê nói như thế này, chỉ cân điểm kia chính là Diệp Như Hề, như vậy tất cả mọi chuyện đều có đáp án dễ dàng, rất hoàn mỹ không có chỗ chê.
Phối hợp với chuyện ngoại tình, không có ai có thê lập tức có lý trí tìm được điểm bắt thường nào, cho dù là Tạ Trì Thành cũng không thê, cho nên hắn sẽ bỏ chạy.
Là Trần Nhất Hồ này đã thắng.
“Hắn hiện tại đã đi rồi, về sau cô hãy ngoan ngoãn đi theo tôi, nói không chừng cô rât nhanh sẽ có thể quên được người kia, nghe: lời một chút, là có thể bớt chịu khô rồi.
Nói nói, Trần Nhát Hỗ cảm thấy dáng vẻ lúc người phụ nữ này tức giận cũng thật sự đẹp, đôi mắt tròn xoe kia trợn tròn, cho dù tất cả đều là oán hận, cũng vô cùng sáng ngời.
Nếu như đã trở thành món đồ của mình, Trần Nhất Hỗ không chút khách khí muôn thử nêm một chút, liền theo bản năng cúi đầu, muốn hôn lên môi cô.
Nhưng còn chưa có đụng tới, Diệp Như Hề đột nhiên duốỗi tay móc ra một chiếc đũa trúc bị mài nhọn hoắc, muốn thọc phải ngực hắn, nhưng bị Trần Nhất Hồ theo bản năng đây ra.
Lực đây ra rất lớn, Diệp Như Hề trực tiếp ngã thật mạnh trên mặt đất, đạu đến mức sắc mặt cô càng thêm trắng bệch, hét thảm một tiếng rồi lập tức nén lại.
Cơn đau ở bụng truyền đến khiến đau cô như muôn ngất đi.
Một làn ấm nóng, chằm chậm chảy ra.
Cô nhắm mắt, một tia hy vọng cuối cùng nơi đuôi mặt cũng đã vơi đi.
Trần Nhất Hồ thấy thân dưới cô chảy máu đỏ một mảng quân, trong lòng có chút hồi hận, “Mày, nhanh chóng tới khám cho cô ta! Nếu như cô ta chết, mày cũng sẽ chết theo!”
Bác sĩ đang trồn ở góc phòng run rầy, sử dụng cả tay và chân bò lại đây.
Trần Nhất Hỗ bỗng nhiên cảm thấy có chút bực bội, dứt khoát đi ra khỏi phòng.
Bác sĩ xem xét một chút tình hình của Diệp Như Hề, sắc mặt trắng bệch, ngay cả đôi tay cũng run run.
Diệp Như Hề chịu đựng đau nhức, nheo mắt nhìn đối phương, nói: “Còn có thê cứu được không?”
Ý cô hỏi là ai, tự nhiên đều rõ ràng.
Bác sĩ run run nói: Không, không, không tốt lắm…… Cô, cô đang có dấu hiệu sinh non…… Này, nơi này không có thiết bị chữa bệnh…… II”) tôi không có cách nào khác……”
Bác sĩ cũng sắp khóc đến nơi, ở trong điều kiện thế này, xử ‘ lý việc sinh non không chỉ chết mỗi đứa trẻ, cho dù cơ thê mẹ cũng. giữ không nỗi, vậy có nghĩa là ngay cả mạng anh ta cũng không giữ nôi.
Chương trước không rõ bác sĩ là nam hay nữ, giờ thì đính chính lại là nam nhé mọi người Biết được đứa nhỏ hẳn là giữ không nồi, Diệp Như Hề không hề khóc, cũng không có làm loạn, chỉ là ánh mắt có chút lỗ trống.
Cô ngây ngốc nhìn về phía trần nhà, như có như không kéo ra một ta mỉm cười nhàn nhạt.
“Anh ấy sống được là tốt rồi…… Hận tôi cũng tốt, hận tôi thì càng quên tôi mau hơn…… ì Vốn chính đã là đoạn tình cảm không cân xứng, hiện tại cắt đứt, anh sẽ không thầy khô sở.
Chỉ cần anh còn sống, tương lai của Tiểu An cùng Nhạc Nhạc anh sẽ chăm sóc chu đáo, anh vần luôn là một người cha tốt, điểm này từ trước tới nay cô đều rất rõ ràng, cho nên ở thời điểm phối hợp một màn kịch kia, cô đã dùng tới tất cả kỹ năng diễn xuất.