Tuyệt Thế Dược Thần

chương 156

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này khí thế của Lục nhi tăng vọt, trực tiếp đột phá cánh cửa của cảnh giới Nguyên Khí tầng bốn, lướt qua Nguyên Khí tầng năm, cuối cùng dừng lại ở Nguyên Khí tầng sáu! Thời gian Lục nhi tu luyện Thiên Huyễn Băng Phách quá ngắn, tuy rằng tiến bộ thần tốc nhưng là rĩnh ngộ cũng không sâu. Nếu đối lại Linh Tuyết Thần Vương đến thi triến Huyền Băng Quy Trần, cho dù nàng chỉ là Nguyên Khí tầng một, cũng có thế trực tiếp đem thực lực tăng lên tới Nguyên Khí cảnh đại viên mãn! Lục nhi thực lực tăng vọt, Trương Hằng tuy rằng kinh ngạc, nhưng cũng không quá mức để ý. Nguyên Khí tầng sáu so với hắn vần còn kém một nấc thang đây! Bất quá hẳn hiện tại vô cùng căm tức, bởi vì vừa rồi Lục nhi thiếu chút nữa giết hắn, làm cho hắn cảm thấy cực kì sỉ nhục. Đạo băng tiễn kia cũng đã đốt cháy dục hỏa của hắn, hắn hiện tại nghĩ rằng phải làm như thế nào đưa Lục nhi quy thiên. Trực tiếp giết chết khẳng định là không được, vì có thế sẽ phải chịu sự trừng phạt của học viện. Có điều nha đầu kia là cửu m Tuyệt Mạch, nàng tự tìm đường chết thì không thế trách hắn. “Đăng đồ tử, đến nạp mạng!” Lục Nhi một tay ngưng tụ, một đạo băng tiễn lần thứ hai thành hình, bắn về phía Trương Hằng. Trường Hằng cười lạnh một tiếng, thoải mái tránh thoát. Lực công kích của băng tiễn này rất cường đại, nhưng nếu không đánh trúng người thì còn gì là hữu dụng nữa? Vừa rồi hắn không có phòng bị, mới suýt chút nữa bị Lục nhỉ đánh lén thành công, hiện tại giáp mặt đánh nhau, hẳn tự nhiên không có khả năng như vậy nữa. Lục nhi dù sao cũng không phải là Diệp Viễn, nàng khuyết thiếu kinh nghiệm thực chiến, khỏng khống chế được thực lực tăng mạnh. Công kích thẳng thắn như vậy, đương nhiên không thể tạo ra được phiền toái gì cho Trương Hằng thực lực cường đại. Tuy nhiên Lục nhi cũng không đế ý, trước khỉ sử dụng Huyền Băng Quy Trần, trong lòng nàng đã xác định sẵn mình sẽ chết. Lục nhi tin tưởng, mặc dù chính mình không giết được người kia, thiếu gia cũng sẽ tới giúp mình báo thù! “Loại công kích này đã đòi đối phó với ta? Ngươi cũng quá coi thường thực lực của đệ tử địa cấp rồi!” Trương Hằng vẻ mặt bỡn cợt nói. “Hừ! Vũ Thạch Thiên Huyễn!” Lục nhi một tiếng quát nhẹ, hai tay khẽ nhếch, kết thành một cái hình cầu. Rất nhanh, từ giữa bàn tay nàng xuất hiện vỏ số hạt mưa đá, sau đó hai tay nàng vừa đẩy, chỏ mưa đá này liền bắn về phía Trương Hằng. Trương Hằng chấn động, không nghĩtới thủ đoạn công kích của Lục nhi kéo tới liên tiếp. Chỗ mưa đá này có phạm vi công kích, mặc dù tốc độ của Trương Hằng nhanh, nhưng vẫn bị một ít mưa đá va trúng. Có điều lực công kích của mưa đá kém xa băng tiễn, thêm nữa vòng bảo hộ nguyên lực của Trương Hằng vỏ cùng cường đại, loại công kích này đối với hắn không thể tạo thành thương tổn thực sự được. “Hừ! Tiểu nha đầu, ngươi đây là tự mình tìm đường chết, không thế trách ta được! Xà Ảnh Tiên!” Roi pháp của Trương Hằng rất cao, góc độ của một roi này cực kỳ xảo quyệt, chính là dùng đế bức Lục nhi. Lục nhi lúc này đã biết chính mình không phải đối thủ của Trương Hằng, trong lòng đã có ý nghĩ muốn chết, đối với một roi này nàng thế nhưng lại không tránh. Trẽn mặt Lục nhi bòng hiện ra nụ cười trào phúng, Trương Hằng thấy thế trong lòng cả kinh. Chí thấy động tác hai tay Lục nhi rất nhanh, trong nháy mắt vậy mà ngưng kết thành mấy đạo băng tiễn! Lục nhi một chút cũng không thèm phòng bị, đây đúng là biện pháp lưỡng bại câu thương! Trương Hằng không nghĩtới Lục nhi không sợ chết như vậy, hắn lại không hề muốn chết, vì thế bổng nhiên thu roi, sửa đảm thành cuốn, rất nhanh đem vài đạo băng tiễn cuốn thành mảnh nhỏ. Thực lực của hắn mạnh hơn Lục nhi rất nhiều, kinh nghiệm chiến đấu cũng phong phú hơn rất nhiều, Lục nhi muốn giáp mặt làm hẳn bị thương, so với lẽn trời còn khó hơn. Trương Hằng cuốn lấy vụn băng, lần nữa đảm roi tiến lên. Một kích vừa rồi của Lục nhi đã hao hết nguyên lực, lúc này căn bản không thế tiếp tục được nữa, vì thế rõ ràng buông tha chống cự, nhắm mắt chờ chết. “Thiếu gia, Lục nhi về sau không thể ở bên cạnh người phụng dưỡng, người cần phải chăm sóc tốt cho chính mình!” Hai hàng nước mẳt rơi xuống, sau đó nháy mẳt kết thành băng châu. Trương Hằng biết Lục nhi khỏng sợ chết, nhưng hắn cũng không nghĩ tới Lục nhi lại một lòng muốn chết, thế nhưng trực tiếp không thèm chống cự. Hắn chiêu này cũng không thu lại, nếu đến được chỗ Lục nhỉ, nàng phải chết là không thế nghi ngờ. Một chiêu ra, Trương Hằng cũng đã thu lại không ki.p, mẳt thấy sẽ đánh tới Lục nhi, một đạo kình khí tà thứ sát “Xích” một tiếng, kình khí cư nhiên đem nhuyễn tiẽn trực tiếp đánh đứt! Trương Hằng trong lòng hoảng hốt. Nhuyễn tiên của hắn mặc dù không phải thần binh lợi khí gì, nhưng một kích vừa rồi, bên trong roi chính là nguyên lực rót vào, có thế trực tiếp đâm xuyên qua người, vậy mà lại bị chặt đứt! “Là ai? Thật đẽ tiện vô sỉ, dám đánh lén!” Trương Hằng giận dữ nói. Một người áo xanh phiêu nhiên bước ra, dừng lại ở bên cạnh Lục nhi. Hắn nhìn cũng không thèm nhìn Trương Hằng lấy một cái, ôm lấy Lục nhỉ, lấy ra một viên đan dược cho nàng ăn. “Lục nhi, thiếu gia đến chậm rồi!” Lục nhi mệt mỏi mở to mắt, nhìn thấy là Diệp Viền, trong con ngươi khôi phục một tia khí sắc. “Không cần nói nữa, ngươi ở một bẽn nhìn, thiếu gia sẽ xả giận cho ngươi!” Nói đến phía sau, ngữ khí của Diệp Viền dần dần lạnh như băng. Diệp Viễn đem Lục nhi đỡ đến một bên, đứng lên lớn tiếng nói: “Ta hiện tại rất muốn giết ngườỉ, ai ngăn cản ta chính là địch nhân của ta, không chết sẽ không dừng lại!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio