Thương mang xuyên qua trời cao, dưới chấn động cuồng bạo vô cùng kia, không gian xung quanh Trần Mộc cũng bắt đầu vặn vẹo, cuồng phong lạnh thấu xương thổi bay cả vạt áo hắn lên. Thấy thế, Trần Mộc nhếch miệng lộ ra vẻ đăm chiêu, đôi mắt thâm thúy hiện ra hàn ý lạnh thấu xương, chỉ thấy thân thể hắn lóe lên một cái, dưới ánh mắt trợn tròn của mọi người, hắn biến mất ngay tại chỗ. Vút! Tiếng xé gió sắc bén, thân hình Trần Mộc như quỷ hồn, chỉ trong nháy mắt đã dùng một góc độ cực kì lắt léo tránh được thương mang như thiểm điện kia. "Nhanh quá!" Trong lòng Vương Mãng nhảy lên một cái. Gần như chỉ trong chớp mắt, hắn trơ mắt nhìn Trần Mộc tránh được thương mang, lao đến trước người hắn. Thân thể hắn phản ứng theo bản năng, sau lưng lạnh toát, hắn lập tức nâng một tay khác lên, đánh về phía đầu Trần Mộc. Nhưng lúc này. Tốc độ của Trần Mộc lại nhanh hơn hắn! Chỉ thấy một cánh tay đưa ra, linh lực mênh mông toát ra từ đầu ngón tay, hóa thành long trảo phủ kín long lân, bóp chặt cổ họng hắn. Trong chớp mắt đó, Vương Mãng cảm nhận được sát cơ lạnh thấu xương tỏa ra từ người Trần Mộc, loại sát cơ này nồng đậm đến mức khiến hắn như rơi vào hầm băng, lạnh lẽo thấu xương. Bóng ma tử vong không thể hình dung được bắt đầu bao phủ. Giờ khắc này hắn, hắn cảm nhận được rõ ràng, bọn họ không phải là người cùng một cấp độ. Chênh lệch quá lớn! "Ta đầu hàng, ta đầu hàng, ta đầu hàng!" Vương Mãng liều mạng quát to, giống như bắt lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng. Nhưng mà một giây sau, Trần Mộc đột nhiên dùng sức, tiếng xương gãy lập tức vang lên. Cổ Vương Mãng bị cắt đứt ngay tại chỗ, đầu tách khỏi cơ thể. Cuồng phong cũng dừng lại. Không gian dường như dừng lại ở giờ phút này. Ngay sau đó, một dòng máu tươi phun ra, nhuộm đỏ lôi đài này. Trường thương màu xanh trong tay Vương cũng rơi bịch xuống đất. "Không thu tay lại kịp!” Trần Mộc lạnh nhạt nhìn thoáng qua thi thể trên mặt đất, giải thích. Toàn trường yên tĩnh im ắng, thời gian dường như bị đông cứng lại ở giờ phút này. Cho dù trên đài cao có rất nhiều người đứng đầu các thế lực nhưng cũng đều trợn mắt, trong mắt ngập tràn vẻ khiếp sợ. Quá nhanh! Động tác vừa rồi của Trần Mộc quả thật vừa nhanh vừa gọn, căn bản không có bất kì động tác dư thừa nào. Một cường giả cảnh giới Thần Tàng Cảnh tầng thứ năm bị hắn bóp chết ngay tại chỗ. Giờ khắc này, cho dù là Hàn Giang Tuyết và Trình Vũ Hiên vô cùng tin tưởng Trần Mộc cũng nghệt mặt ra. Một cường giả cảnh giới Thần Tàng Cảnh tầng thứ năm, chết trong tay Trần Mộc, hơn nữa chỉ bằng một chiêu! Đây là thực lực khủng bố thế nào? "Mới vẻn vẹn gần hai tháng, thực lực của tiểu tử này đã trưởng thành đến mức đáng sợ như vậy rồi sao?” Hàn Giang Tuyết nuốt một ngụm nước bọt, chấn động nói. Trưởng lão chấp sự cũng giật mình, ba giây sau mới phản ứng lại được, sắc mặt kinh hãi vô cùng, vội vàng quát khẽ: "So... So tài kết thúc, Trần Mộc thắng!" Rào. Toàn trường lập tức sôi trào. "Ra tay nhanh gọn quá!"
"Đã nghiền!"