Chương :
“Đi thôi, cùng tôi đi xem thử mấy cái xương cốt kia cứng rắn cỡ nào” Sau khi uống thuốc, sức đi lại mạnh hơn trước, Công tước Otto một tay chống nạng, tay còn lại để sai lưng, mặc dù đi chậm nhưng chân không còn run nữa.
Đỗ Huy đi bên cạnh nhíu mày quan sát, mới có năm phút, nếu thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi như vậy có thể khiến ông ấy cảm thấy tốt hơn thì sắc mặt ông ấy không nên tái nhợt như khi vừa lên máy bay, có gì đó không đúng!
Anh ta còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra thì đã đến phòng làm việc, bên trong loáng thoáng truyền ra tiếng kêu chói tai.
Hai người nhíu mày, Công tước Otto liếc nhìn những người xung quanh, Đỗ Huy hiểu ý, anh ta bước tới nhanh chóng mở cửa, sau đó nhanh nhẹn lui ra ngoài một chút để ông ta có thể nhìn rõ tình hình bên trong Mùi máu tanh ngút trời giống như một viên đạn bản vào khứu giác.
của Công tước Otto, khiến ông ta nhíu mày, theo bản năng bịt mũi, nghiêng đầu nhìn kỹ tình hình bên trong. Gần mười người bị bao phủ bởi máu, tóc tai rối bời, nhìn kỹ có thể thấy máu ở một số chỗ đã kết vảy, một mảng đen kịt đắp trên da khiến người khác nhìn thấy thì vô cùng buồn nôn.
“Rời đi quá lâu rồi cũng quên hết quy định rồi phải không? Hay là các người cho rằng không cần tuân theo quy định của tôi khi ở bên ngoài?” Công tước Otto có chút ưa sạch sẽ, đám người bẩn thỉu, lộn xộn để ở chỗ này là đang thách thức điểm mấu chốt của ông ta.
Những người thấy trước kia mặc dù cũng có rất nhiều vết thương trên cơ thể nhưng đều đã được tắm rửa sạch sẽ. Những người này…
Ông ta thậm chí không muốn nhìn, không chỉ là cay mắt mà ngay cả mùi trên người cũng thật cay mắt!
“Thưa ngài, ngài có chỗ không biết, những người này đều vô cùng cứng đầu. Chúng tôi muốn tẩy rửa cho bọn họ, nhưng chỉ cần nói đi tắm hoặc để họ tiếp xúc với nước, họ có thể nghĩ ra trăm cách để tự sát hoặc tổn thương người của chúng ta. Thật sự rất khó đề phòng. Vì vậy, tôi đã sai đàn em đến trông giữ từng người một. Hầu hết vết thương trên cơ thể họ là tự gây ra, vì thế nhìn qua mới thấy bẩn”
Người đàn ông run rẩy bước tới trước hai bước, cố gắng dùng thân hình mập mạp của mình chặn tầm nhìn của Công tước Otto với, mặt anh ta tái xanh.
“Mười phút, dù dùng biện pháp gì thì cũng phải có người dọn dẹp.
cho tôi. Xem như hai người bắt được một người thì cũng phải dọn dẹp sạch sẽ rồi mới được vào. Bây giờ đưa người đi ngay lập tức!”
Dù có nhiều lý do nữa mà không sạch sẽ, Công tước Otto còn phất tay áo bỏ đi là đã rất kiên nhẫn.
Sau khi nói xong, ông ta xoay người định rời đi, đi được vài bước lại nhíu mày, quay đầu chỉ vào mấy người nói: “Dọn dẹp xong đem ra sân, bật đèn, phòng làm việc nhớ quét dọn cho sạch sẽ, khử trùng lại một lần”
Nói xong những lời này, Công tước Otto mới tính là hoàn toàn giao.
phó xong, mặt lạnh đi trở về, bước chân không nhanh không vội Tên đàn ông mập mạp chờ những người khác đều rời đi mười mấy người khiêng đám người kia, ôm thành đôi, trực.
xuống sân, dùng vòi nước chữa cháy phun lên, sau đó thô lỗ xé quần áo và mặc quần áo sạch vào.
Trước sau không tới bảy tám phút, cả sân ướt đẫm, vết máu trên mặt đất đã được rửa sạch sẽ, không còn mùi máu, mấy người lúc.
trước nhìn như ăn mày sau khi rửa sạch sẽ, mặc quần áo vào cũng là thanh niên đẹp trai lanh lợi.
Mười phút trôi qua, Công tước Otto đúng giờ xuất hiện, Đỗ Huy xách một chiếc ghế đi theo sau lưng ông ta.
Đến khi ngồi xuống, Công tước Otto dựa lưng vào ghế, nhắm mắt, một lúc sau mới chậm rãi ngồi thẳng.
“Các cậu hẳn là biết Abel chứ, nó giao cho các cậu cái gì thì đem hết ra đây” Muốn hoàn toàn đánh bại một người, cần phải chặt hết đường lui của kẻ đó, nhà máy dược phẩm không dễ dàng đánh được, cần bắt đầu từ thế lực phía bên ngoài.
“Ngài Abel sẽ không bỏ qua cho chúng mày đâu. Mấy năm qua người uy hiếp bọn tao rất nhiều nhưng không ai sống được hơn một tháng. Ông già kia, tao thấy ông đã gầy yếu như vậy rồi thì nên yên phận, bớt nhúng tay vào mấy loại chuyện như thế này đi”