Chương :
Hồ Tiểu Tri đứng ở một bên, nhìn lấy Dương Nhạc Linh, cảm giác hi vọng trong lòng đều bị tan tành thành mây khói.
Trong lòng cô ta, Dương Nhạc Linh là người tốt nhất trên đời.
Nhưng mà,vào giờ phút này, người mà cô ta tôn sùng nhất, chẳng những không bênh vực cô ta mà còn đứng về phía Âu Minh Triết bên kia.
Nhìn thấy hai người kia trở mặt, Đàm Tiểu Ân không nhịn được cười một tiếng,lúc trước Hồ Tiểu Tri sùng bái Dương Nhạc Linh đến vậy.
Chỉ tiếc bây giờ thế nào?
Xảy ra chuyện, Dương Nhạc Linh căn bản không cần biết Hồ Tiểu Tri là ai.
Đàm Tiểu Ân không muốn tố cáo, nhưng cô đã sớm nhìn Hồ Tiểu Tri không vừa mắt, liền không nhịn được ở bên cạnh đem chuyện Hồ Tiểu Tri làm nói ra hết, “Lúc trước em và anh kết hôn,em coi cô ta là bạn bè nên mời cô ta tới tham gia hôn lễ. Hồ Tiểu Tri thấy anh ngồi trên xe lăn, liền ở trong trường học nói xấu, rêu rao để tất cả mọi người chê cười em. Ở trong mắt cô ta luôn xem thường anh.”
Hồ Tiểu Tri bị Đàm Tiểu Ân chỉ tội, biểu tình trên mặt xám nghoét.
Dương Nhạc Linh nghe xong Đàm Tiểu Ân nói, chẳng những không giúp Hồ Tiểu Tri thì thôi, lại còn tỏ vẻ kinh ngạc, “Thì ra em còn từng làm loại chuyện này à?”
Hoàn toàn chính là bỏ đá xuống giếng,đổ thêm dầu vào lửa.
Cô ta dường như thiên sứ vô hại, giờ phút này thêm mấy phần nghiêm túc, tựa hồ là đang vì Âu Minh Triết bị công kích mà cảm thấy tức giận: “Em làm như thế là quá đáng rồi! Ngài Âu là người em có thể đem ra cười cợt được sao?”
Những lời này, chẳng khác gì là đâm một dao trong tim Hồ Tiểu Tri.
Âu Minh Triết mặc dù đáng sợ,nhưng mà đến cả cô Dương mà cô ta Sùng bái cũng đối xử với cô ta như vậy ư?
Tại sao?
Tại sao lại đối với mình như vậy?
Tại sao…
Đàm Tiểu Ân nhìn sang Dương Nhạc Linh, coi như là vào giờ phút này, Dương Nhạc Linh vẫn vô cùng bình tĩnh.
Hồ Tiểu Tri rõ ràng là cùng Dương Nhạc Linh đến đây, lại không nghĩ rằng, lúc mấu chốt này, Dương Nhạc Linh bán đứng đồng đội, bán một cách không thương tiếc như vậy.
Người phụ nữ này, thật đúng là đáng sợ.
Âu Minh Triết nói với Lý Sơn: “Cậu xử lý đi.”
Đối phó thứ người như Hồ Tiểu Tri, anh không cần tự mình nhúng tay. Dĩ nhiên, chỉ cần là chuyện có liên quan đến Âu Minh Triết, Lý Sơn sẽ đều đứng ra giải quyết.
Ngồi trên xe lăn thì đã làm sao?
Những người này có tư cách gì chê cười Âu Minh Triết?
Âu Minh Triết nói xong, đi ra khỏi cửa.
Dương Nhạc Linh thấy vậy, đi theo ra ngoài, “Âu Minh Triết, chờ em với.”
Đàm Tiểu Ân nhìn thấy bóng lưng của hai người, có chút khó chịu, mặc dù hiện tại cô đã ly hôn với Âu Minh Triết rồi, nhưng mà nhìn Dương Nhạc Linh tiếp cận anh như vậy, cô vẫn sẽ ghen tỵ.
Cô tự nói với mình, cô chẳng qua là không thích Dương Nhạc Linh xuất hiện ở bên cạnh Âu Minh Triết, đổi lại là những người khác, cô sẽ nhiệt tình ủng hộ.
Đương nhiên, rốt cuộc có phải như vậy hay không, tạm thời cũng không biết.
Tô Tề đã sớm ở phía trước sảnh làm xong thủ tục, mới vừa nhìn sang bên đó rất náo nhiệt, không có đi qua, cho tới giờ này Âu Minh Triết đi rồi, anh ta mới đi đến bên cạnh Đàm Tiểu Ân, “Cô không sao chứ?”