Chương
Mất công việc thì đã là gì? Anh mà là Khương Bích Kiều, ít nhất cũng phải để Tôn Chí Bình nợ máu trả bằng máu, không chết cũng phải mất một lớp da!
Hơn nữa nhìn bộ dạng của cô ta, chỉ sợ đã chuẩn bị thời gian từ rất lâu.
Coi như hôm nay không có chuyện này, sớm muộn gì mâu thuẫn giữa cô ta và Tôn Chí Bình cũng bị kích thích triệt để.
Bây giờ thì ngược lại rồi, không cẩn thận đụng phải đã mơ mơ hồ hồ bị Khương Bích Kiều kéo lên thuyền giặc.
Cảm giác bị người mưu hại rất khó chịu, nhưng Triệu Nam Thiên lại không còn biện pháp nào khác, Khương Bích Kiều có thể chịu, nhưng anh thì không, Tôn mập là một chướng ngại vật khiến anh vô cùng muốn đạp đổ!
“Được, trong vòng ba ngày, tôi sẽ tận lực cam đoan sự an toàn của cô.”
“Đấy, như vậy mới giống đàn ông chứ!”
Triệu Nam Thiên cười khổ: “Còn không phải bị cô ép sao?”
“Này, anh có thể có chút phong độ hay không vậy?”
Triệu Nam Thiên đáp lễ nói: “Cô xóa video thì tôi sẽ phong độ ngay.”
“Mặc kệ anh!”
Bàn bạc xong xuôi, hai người ai về nhà nấy.
……
Hôm sau, tất cả như thường lệ.
Triệu Nam Thiên và Tô Mục Tuyết đều không đề cập đến chuyện không vui ngày hôm qua.
Trước khi ra cửa Tô Mục Tuyết còn bàn giao một câu: “Chuyện phòng ở, hôm nay anh đến chứng thực đi.”
“Được, lát nữa anh sẽ đi tìm người môi giới.”
“Ừm, yêu cầu của em không cao, diện tích không cần quá lớn, ba phòng ngủ một phòng khách là được, chủ yếu nhất là phải sạch sẽ, thông gió, cách công ty của em gần một chút.”
“Ba phòng ngủ một phòng khách?”
Triệu Nam Thiên âm thầm líu lưỡi, yêu cầu này còn không tính là quá cao ư?
“Không sai, phòng ngủ chính phải hướng ra mặt trời, ánh sáng tốt, hướng bắc nam trong suốt, phải dành một phòng làm việc riêng cho em, ban đêm em còn phải làm việc. Còn có, đừng quên chỗ đậu xe!”
“Còn muốn chỗ đậu xe?”
Thấy Triệu Nam Thiên trừng mắt, cô nhíu mày hỏi: “Nhìn cái gì vậy? Chỗ đậu xe nhất định phải có, xã giao về muộn, anh cũng không thể để em bắt xe về nhà chứ?”
Triệu Nam Thiên thầm nói: “Bắt xe thế nào?”
“Em có bệnh thích sạch sẽ, không chịu được mùi trên taxi đâu.”
Triệu Nam Thiên trợn tròn mắt, lời giải thích này… Hoàn mỹ!
Anh không dám nói gì khác, đến cả bắt xe còn khó xử như thế thì để cô ngồi xe buýt hay tàu điện ngầm còn khó như lên trời ư?
Quả nhiên là con gái nhà giàu được nuông chiều từ bé, trước kia ở Giang Uyển cũng không phát hiện ra.
Một khi dính đến sinh hoạt độc lập, sự chênh lệch trong thói quen sinh hoạt của hai người sẽ hoàn toàn lộ ra.