Y Đạo Quan Đồ

chương 196: khái niệm về chính nghĩa (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Khái niệm về chính nghĩa ()

Trương Dương nghe xong mới lờ mờ hiểu ra, vì sao nàng ta lại tỏ ra kiêu ngạo đến như vậy, dám chạy tới Bình Hải mở hẳn casino trên du thuyên, hơn nữa lại là mở quang minh chính đại nữa chứ. Cũng lâu lắm rồi Trương Dương không liên lạc lại với cục an ninh quốc gia, cứ tưởng sau vụ của An gia xong xuôi thì mỗi bên mọi ngả, thực không ngờ lại đụng mặt ngay người của cục. Trương Dương làm vẻ mặt đau khổ thấp giọng nói: “Các ngươi chấp hành nhiệm vụ thì các ngươi cứ làm, đâu có liên quan gì tới ta. Hơn nữa ta cũng chỉ là đột xuất có người mời nên mới tới đây chơi, chẳng có chủ đích gì khác.”

Chương Bích Quân mỉm cười nói: “Cũng không ít lần Hình chủ nhiệm đề cử ngươi với ta, đáng nhẽ kế hoạch lần này không có ngươi, nói thẳng, dù Hình Triệu Huy có nói gì ta cũng không tin năng lực của ngươi cho lắm. Nhưng thật không ngờ ngươi lại tự mình tìm đến tận đây, mà ta lại phát hiện khả năng của ngươi lại vượt xa tiêu chuẩn.”

Nghe thấy vậy Trương Dương liền vội vàng đứng dậy ý định muốn chuồn sớm: “Ta cũng không phải con tốt thí mà các ngươi thích thí đi đâu thì thí Ta còn chuyện quan trọng, có gì nói chuyện sau...”

Trương Dương vừa bước tới cửa lại nghe Chương Bích Quân nói vọng tới: “Thù lao nhiệm vụ lần này không hề nhỏ chút nào, hơn nữa nếu ngươi đồng ý tham gia, ta có thể cam đoan, nếu như có ta giúp sức thì con đường làm quan của ngươi sau này sẽ lên như diều gặp gió.”

Trương Dương vừa nghe thấy thế liền thấy động tâm Cũng khó trách, gần đây hắn tốn công tốn sức làm bao chuyện như vậy mà vẫn dậm chân ở cái chức trưởng phòng, đến bao giờ mới lên được chính xử cơ chứ? Mà nguyên nhân chủ yếu đó là do hắn không có người nâng đỡ, dù quen biết quan hệ nhiều nhưng đó cũng chỉ là xã giao, mà trên quan trường thì dù có cố gắng đến như thế nào đi chăng nữa cũng không thể tự mình vươn lên một bước hóa rồng được.

Chương Bích Quân cũng không biết tính tình Trương Dương ra sao, từ nhận định ban đầu nàng vẫn tưởng rằng Trương Dương không hứng thú đến chuyện này nên mới bồi tiếp một câu: ‘Ngươi có biết với khả năng của ngươi, ngươi có thể thắng được rất nhiều tiền ở chỗ này hay không? Là cán bộ nhà nước nên không thể đột nhiên có một khoản tiền lớn trong tay được, nhưng ta lại có biện pháp giúp ngươi họp pháp hóa số tiền đó!”

Lúc này Trương Dương mới xoay người trở lại ngồi xuống ghế sôpha rồi tươi cười thực lòng khen ngợi: ‘Ngài hào phóng hơn gã Hình Triệu Huy kia nhiều.

Chương Bích Quân mỉm cười đính chính lại: “Quên mất ta chưa nói cho ngươi biết, ta là người Ma Cao!”

Trương Dương là người thực tế, chỉ cần có mục đích, có thù lao thích hợp thì sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ. Tuy trong bụng vẫn thắc mắc không hiểu vì sao Chương Bích Quân chỉ liếc mắt một cái lại chọn mình tham gia vào kế hoạch lớn như vậy. Nhưng ngẫm lại một lúc Trương Dương mới sực nhận ra, chẳng phải do mình tự chui đầu vào rọ hay sao? Cũng tại lúc đổ bạc mình lại biểu hiện cường đại như vậy, hiển nhiên nàng ta liền nhận ra mình là cao thủ thâm tàng bất lộ, mà nàng ta cũng không phải tay vừa, có thể dùng nội lực thay đổi xúc xắc trong bát thì cũng thuộc dạng cao thủ nhất lưu.

Lúc cả bọn rời du thuyền Lãng Đào Sa, Lương Thành Long tỏ ra cực kỳ tò mò không biết Trương Dương với Chương di nói chuyện gì ở trong phòng kim Trước cậu hội của Lương Thành Long, Trương Dương chỉ nhàn nhạt bịa là Chương Bích Quân thấy hắn quá cường đại không dám đổ tiếp nữa nên mời vào văn phòng ngồi uống nước nói chuyện phiếm, bằng không hắn vét sạch tiền cả cái casino này mất.

Chỉ là bịa chuyện nhưng đám Lương Thành Long lại tin đến sái cổ, dù sao lúc nãy trên bàn đổ Trương Dương biểu hiện quá cường hãn, hiển nhiên chẳng sòng bạc nào muốn những người như vậy ghé thăm cả.

Còn Trần Thiệu Bân thì giờ trở thành tín đồ cuồng nhiệt của Trương Dương, hắn còn đưa ra kế hoạch chi tiết muốn mời Trương Dương sang Ma Cao chơi, tiền đi lại vé máy bay hắn bao toàn bộ. Trương Dương cũng nhân cơ hội này nói ra ý muốn hắn giúp đỡ làm sao cho gã phóng viên tờ nhật báo Bình Hải, Lương Đông Bình không đăng tin chỉ trích những sai phạm của phòng giáo dục và đào tạo Giang Thành nữa

Trần Thiệu Bân trực tiếp nhận lời mà không chút do dự, dù sao. Chuyện này cũng đơn giản, căn bản là không cần phiền đến cha hắn, hắn chỉ cần đánh điện trực tiếp cho trưởng Ban toà soạn, bảo đảm Lương Đông Bình không đăng tin được nữa, nếu như hắn vẫn dám ngang nhiên cố chấp không chấp hành lệnh cấp trên thì chỉ việc cắt quyền biên tập viên của hắn nữa là xong

Trần Thiệu Bân đã nói là sẽ làm được, chỉ là một gã phóng viên thời sự cỏn con, đương nhiên hắn không thèm để vào mắt rồi. Hắn trực tiếp đánh điện thẳng cho tổng biên tập tờ nhật báo Bình Hải. Mà cũng đúng lúc gã tổng biên tập đang xem bài viết của Lương Đông Bình mới đưa lên, chủ đề bài viết vẫn nội về việc phòng giáo dục và đào tạo Giang Thành thành lập quỹ sai quy định, đã vậy lại có những dấu hiệu tham ô của công của các cán bộ liên quan. Gã tổng biên tập nhận được điện thoại của Trần Thiệu Bân xong liền loại bài viết ngay, không cần đọc tiếp nữa.

Hôm sau Lương Động Bình mới biết bài viết của mình bị loại, không được đăng báo nên vội vàng chạy tới tìm tổng biên tập nói lý. Vậy mà lại bị tổng biên tập dậy dỗ cho một chập, chẳng hiểu sao đột nhiên hắn lại tỏ ra khiêm tốn, thành khẩn nhận phê bình, cuối cùng mọi chuyện kết thúc tốt đẹp. Như vậy là Trương Dương đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ Lý Trường Vũ giao cho.

Nhưng sự việc thường không giống như dự đoán, ngay khi tất cả mọi người đều nghĩ rằng Lương Đông Bình đã nhận ra việc làm ‘không đúng lúc, đúng chỗ’ của mình, cứ nghĩ hắn sẽ không dám tiếp tục đi sâu vào vấn đề này nữa, ngoan ngoãn thành khấn dừng tay. Hóa ra hắn chỉ giả bộ thuận theo nhưng lại ngấm ngầm gây ra sóng to gió lớn, lớn đến mức đám lãnh đạo cao tầng tỉnh Bình Hải nghe tin cũng phải giật mình nhảy dựng lên, khiến đám lãnh đạo cao tầng Giang Thành phải run sợ.

Đây là lần đầu tiên Tống Hoài Minh mở một cuộc họp báo công khai với báo chí truyền hình tỉnh từ khi hắn nhậm chức. Thứ nhất điệu này sẽ kéo gần mối quan hệ giữa hắn với người dân của tỉnh lỵ hơn, thứ hai là hắn muốn công bố một số chính sách hắn sẽ thực thì trong nhiệm kỳ này. Tóm lại buổi họp báo này chẳng khác gì một bài phát biểu nhậm chức công khai của hắn cả.

Tống Hoài Minh cũng không chỉ một lần sử dụng chiêu bài hội báo ký giả phóng viên kiểu như vậy, nói chung mấy cái việc công khai kiểu này thường sẽ không có gì sắc nét lắm. Dù sao các phóng viên, ký giả báo chí hay bên truyền hình Trung Quốc thường không đặt những câu hỏi chuyên sâu về những vấn đề cấp thiết gần đây. Bọn họ thường suy nghĩ, cân nhắc cẩn thận mỗi câu hỏi, vì họ thường lo đến những hậu quả không ai muốn thấy phía sau những câu hỏi đó.

Lúc bắt đầu tiến hành hội nghị cũng không có gì đáng nói, Tống Hoài Minh trả lời hầu hết các câu hỏi của đám phóng viên, ký giả báo chí, truyền hình, nhiều lúc hắn lại còn pha trò khiến cả hội trường lại cười rộ lên. Chẳng hạn như có một nữ phóng viên đứng dậy hỏi hắn về diễn biến chuyên án buôn lậu xe lớn dạo gần đây triển khai ra sao? Tống Hoài Minh lại chỉ mỉm cười nhẹ nhàng trả lời lại. Dưới sự lãnh. Đạo của chính quyền tỉnh, phối hợp chặt chẽ với các cấp bộ ngành cùng tổ chuyên án đã mang lại kết quả khả quan trong công cuộc đấu tranh chống tội phạm buôn lậu. Rồi tỉnh ủy cũng chỉ đạo quản lý chặt chẽ hơn vấn đề xuất nhập cảnh, cũng như vấn đề an toàn giao thông sẽ có những thay đổi rõ rệt. Vị tân chủ tịch tỉnh này cũng khá giỏi việc dẫn dắt vấn đề trọng yếu sang những vấn đề có tính ôn hòa hơn.

Có người lại hỏi tỉnh ủy có biện pháp gì phòng chống tệ nạn tham những đang nổi cộm như hiện nay? Tống Hoài Minh liền trả lời tập thể đội ngũ cán bộ công nhân viên tỉnh Bình Hải vô cùng thanh bạch liêm khiết, tinh thần đoàn đội rất cao, biết nghiêm khắc với bản thận, làm gương sáng để cán bộ các cấp các ngành dưới học tập và noi theo. Quyết tâm đưa nền kinh tế nước nhà nói chung và tỉnh Bình Hải nói riêng lên một tầm cao mới, để người dân có cuộc sống ấm no hạnh phúc hơn.

Rốt cuộc cũng đến lượt phóng viên tờ nhật báo Bình Hải - Lương Đông Bình đứng dậy đặt câu hỏi Hắn đã phải nhẫn nhịn rất lâu mới chờ được cơ hội này. Lúc trước cấp trên đã không phê duyệt bài viết của hắn, hắn liền im lặng, lặng lẽ chuẩn bị để chờ đến buổi họp báo chính thức của tân chủ tịch tỉnh hôm nay, trước mặt toàn thể ký giả, phóng viên đài báo tỉnh, hắn phải nói ra tình hình thực tế chuyện này.

Lương Đông Bình nhận micro, hắn phải cố gắng lắm mới đè nén được cơn xúc động trong lòng, hắn chậm rãi hỏi: “Tống chủ tịch, chào ngài! Tôi là ký giả tờ nhật báo Bình Hải, theo tôi được biết thì gần đây sở giáo dục và đào tạo Giang Thành có thành lập một quỹ nhưng lại có nhiều điều bất cập, rồi thì có tin có sự tham những tham ô của công ở đây. Tiếp đến là sở giáo dục cũng nợ tiền lương của không ít công nhân, giáo viên trong một khoảng thời gian dài, một loạt sự kiện liên tiếp xảy ra khiến không ít công nhân giáo viên phải đình công khiếu nại sở giáo dục vào đào tạo Giang Thành. Xin hỏi Tống chủ tịch nghĩ sao về chuyện này?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio