Y Đạo Quan Đồ

chương 208: mạnh mẽ xuất đầu (5)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Mạnh mẽ xuất đầu ()

Chẳng mấy chốc Lương Liên Hợp với Trình Chí Vĩ đều chạy tới hiện trường Vừa đến nơi liền thấy một chiếc xe cứu thương đã tới đây từ sớm, cả đám bác sĩ đang cấp cứu kiểm tra cho Vu Tiểu Đông Chuyện liên quan đến mạng người lại được lệnh của cấp trên nên đám bác sĩ kia kiểm tra cực kỳ cẩn thận, nhưng cuối cùng bọn họ cũng chỉ biết đứng dậy, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng lắc lắc đầu nói: “Xin lỗi, chúng tôi không thể làm gì được hơn!” Câu nói của hắn cũng đồng nghĩa với việc xác nhận Vu Tiểu Đông đã chết.

Nghe vậy Trương Dương thầm mắng trong lòng đám bác sĩ thời đại này chẳng khác gì lang băm, ngay cả việc phong bế khí tức với tử vong cũng không phân biệt được. Nói đi cũng phải nói lại, nếu như có người phát hiện nàng ta chỉ là trạng thái chết giả thì âm mưu quỷ kế của hắn liệu có đạt được hiệu quả cao nhất hay không?

Trình Chí Vĩ hung hăng liếc nhìn Lương Liên Hợp một cái, bao nỗi bất mãn trong lòng giờ có mắng hắn cũng chẳng giải quyết được điều gì. Hắn chậm rãi đến gần Hình Triệu Huy thấp giọng hỏi: “Lão Hình, sao sự việc lại thành ra như vậy?”

Hình Triệu Huy cười lạnh trả lời nói: ‘Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai? Các ngươi hùng hổ kéo đến hơn chục gã cảnh sát đến văn phòng đại diện huyện Xuân Dương đòi bắt người. Không nói tới việc các ngươi đã tổ chức điều tra rõ ngọn nguồn sự việc hay chưa, chỉ riêng việc không có lệnh bắt giữ đã cưỡng ép bắt người ta đi đã làm phạm pháp rồi, dù gì hắn cũng là cán bộ nhà nước, cấp phó xử rồi cũng không thể tùy tiện bắt hắn như vậy được. Đã thế các ngươi lại còn gây ra án mạng như vậy, ta cũng chẳng biết nói gì hơn.

Lương Liên Hợp cũng đi tới nhỏ giọng nói: “Hắn có liên quan tới một vụ ẩu đả hành hung người...”

Đỗ Thiên Dã nghe thấy liền nổi giận trực tiếp mắng lại: “Cái gì mà ẩu đả hành hung người? Ý ngươi nói là chuyện ở Tử kim các hôm nay? Lúc đó ta cũng có mặt ở đó, sự tình chẳng phải đã giải quyết xong rồi hay sao? Ngươi nói như vậy là có ý gì? Là Kiều Bằng Phi báo án hay sao?”

Bị Đỗ Thiên Dã chất vấn liên tục, Lương Liên Hợp không trả lời được câu nào, vẻ mặt xấu hổ vô cùng.

Trình Chí Vĩ nghe thấy chuyện có liên quan đến Kiều Bằng Phi nên thấy hơi nao nao, thấp giọng hỏi lại: “Thế rốt cuộc đầu đuôi sự việc như thế nào? Sao lại thành ra như vậy?”

Lương Liên Hợp đuối lý cũng không dám nói ra là do mình tự ý điều động nhân lực gây khó dễ người ta.

Làm trong ngành nhiều năm, chỉ liếc mắt một cái Hình Triệu Huy liền nhận ra vẻ ngượng nghịu của Lương Liên Hợp, rất nhanh Hình Triệu Huy liền đoán ra bảy tám phần là Lương Liên Hợp không biết rõ nội tình sự việc ra sao, có lẽ hắn ta muốn thông qua việc này để lấy lòng Kiều gia mà thôi. Đoán ra được điều này Hình Triệu Huy liền cười lạnh nói: “Có phải Kiều Bằng Phi là cháu trai của Kiều lão gia tử không?”

Hình Triệu Huy dừng lại một chút nhìn sắc mặt của Lương Liên Hợp rồi lại chậm rãi nói tiếp: “Chuyện của đám thanh niên trẻ tuổi xích mích nhau căn bản không cần người lớn chúng ta phải quản. Hơn nữa...” Hắn hạ giọng xuống một chút: “Chẳng lẽ các ngươi không biết Trương Dương là con nuôi của Văn phó tổng thông?”

Lương Liên Hợp nghe được tin tức chấn động này đầu tiên là giật mình kinh hãi, sau đó chỉ hận không thể tự tay vả vào miệng mình mấy cái thật mạnh. Mẹ nó chứ, tự dưng sao lại đi mua phiền phức vào người như vậy? Thái tử bị người ta khi dễ, hoàng đế còn chưa nổi giận một tiểu thái giám như mình có tư cách gì mà đi tìm người ta trả thù chứ?

Trình Chí Vĩ liếc mắt nhìn Lương Liên Hợp trầm giọng nói: “Chuyện này phải làm cho rõ ràng, khai báo cẩn thận với cấp trên!”

Lương Liên Hợp gật gật đầu lia lịa, xong hắn phản ứng rất nhanh xoay người lại lạnh lùng quát: “Bắt tên ngu ngốc nào vừa gây chuyện lại, lực lượng cảnh sát chúng ta quyết không cho phép những người có hành động dã man như vậy đứng trong hàng ngũ!”

Vừa hay tên cảnh sát lúc nãy bị Trương Dương đánh ngất cũng vừa tỉnh lại ngay lập tức liền bị đồng đội mình xốc nách đứng dậy còng tay lại lôi vào xe. Cả đám cảnh sát thi hành nhiệm vụ lần này đều đầy một bụng lửa giận, lần này là ngươi hạ lệnh cho bọn ta đến đây bắt người, giờ xảy ra án mạng ngươi liền bắt bọn ta làm chốt thí. Mẹ nó chứ làm cấp trên thì tưởng thoát khỏi trách nhiệm hay sao? Cả đám trong lòng chửi thầm Lương Liên Hợp nhưng cũng không dám nói ra miệng.

Trương Dương chậm rãi từng bước một đến trước mặt Lương Liên Hợp lạnh lùng hỏi: “Là ngươi hạ lệnh cho người tới bắt ta?”

Lúc này đã biết bối cảnh của Trương Dương, đương nhiên giọng điệu Lương Liên Hợp phải hạ thấp xuống gần mức thấp nhất, hắn xấu hổ gật gật đầu nhỏ giọng nói: “Có thể là có chút hiểm lầm nào đó...”

Trương Dương nhếch mép cười nhạt cắt ngang lời hắn: “Chỉ hai chữ hiểu lầm là có thể tùy tiện mưu sát người ta sao? Ta muốn ngươi phải nói rõ chuyện này, bằng không đừng trách ta không nể mặt!”

Lương Liên Hợp cứng họng cả nửa ngày cũng không tìm lời biện bạch được cho mình, một lúc lâu sau mới cúi đầu thấp giọng nói: ‘Thực xin lỗi...!”

Trình Chí Vĩ bên cạnh liền nói đỡ cho: “Trương chủ nhiệm, ngươi yên tâm, nhất định ta sẽ xử lý thật nghiêm vụ việc lần này, sẽ nhanh chóng có câu trả lời thỏa đáng cho mọi người!” Nói xong hắn ra hiệu cho hai gã cảnh sát mang thì thể Vu Tiểu Đông đi.

Nhưng đột nhiên lại xảy ra một chuyện ly kỳ ngoài sức tưởng tượng của hầu hết mọi người có mặt ở đây. Lúc hai gã cảnh sát kia định tới khiêng cáng thi thể Vu Tiểu Đông đi thì đột nhiên nàng ta lại mở lớn hai mắt rồi ngồi phắt dậy, không ít người bị cảnh tượng này dọa chết khiếp, nhiều người còn kêu lên thất thanh, mà hai gã cảnh sát đứng mũi chịu sào thì sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu, cả hai đều giật nảy mình lên đặt mông gã té xuống đất.

Chỉ riêng Trương Dương thấy cảnh này thì không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng lại thở dài chán nản thầm nghĩ. Xem ra nội lực mình đã suy yếu đi quá nhiều, bằng không sao chỉ mới qua một canh giờ mà huyệt đạo nàng ta lại tự giải khai nhanh như vậy được.

Vu Tiểu Đông hai mắt mở lớn ngơ ngác nhìn cả đám người xung quanh mình, bỗng nhiên nàng lại nhớ tới cảnh bị gã cảnh sát kia xô mình ngã về phía sau, nàng cảm thấy phía sau đầu mình đau nhói một cái rồi trời đất tối sầm lại không còn nhớ được gì nữa Nàng tụt xuống cáng đứng tháng dậy nói lớn: “Các ngươi là cảnh sát mà dám hành hung người dân, ta muốn tố cáo các ngươi!”

Thấy nàng ta còn sống hơn nữa lại đang tức giận la mắng không ngừng, tất cả mọi người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, cảm thấy như tuyệt địa trước mặt đột nhiên lại mở ra một con đường sống Nếu như đêm nay Vu Tiểu Đông mà chết thật thì cả đám cảnh sát kia kể cả Lương Liên Hợp lẫn Trình Chí Viễn cũng không thoát khỏi trách nhiệm liên đới.

Đối với Lương Liên Hợp mà nói chỉ trong đêm nay mà hắn trải qua không ít tư vị sắc thái, có thể nói là biến đổi bất ngờ. Lúc ban đầu hắn cũng chỉ muốn dậy dỗ Trương Dương một bài học coi như xả giận thay Kiều Bằng Phi, rồi thì lấy lòng với Kiều gia chắc chắn sẽ giúp ích cho sự nghiệp sau này của hắn Nhưng hắn lại bỏ sót không điều tra kỹ bối cảnh của Trương Dương, cũng không nghĩ rằng chỉ là đến bắt người đến đồn ngồi uống nước nói chuyện thôi vậy mà lại xảy ra án mạng như vậy.

Lúc nghe cấp dưới báo cáo cùng Trình cục trưởng gọi điện tới, hắn đã thấy vô cùng hối hận rồi, đến khi chạy tới hiện trường thấy quả thực Vu Tiểu Đông đã tắc thở, rồi nghe Hình Triệu Huy nói thân phận khủng bố của Trương Dương, đột nhiên hắn cảm giác như sự nghiệp thế là tiêu tùng. Nhưng ông trời cũng còn chút đức hiếu sinh, lúc hắn đang trong cơn tuyệt vọng thì ông trời lại ban ơn cho hắn, lúc Vu Tiểu Đông đột nhiên tỉnh lại rồi đứng dậy mắng nhiếc lung tung hắn hận không thể gào lên kêu nàng ta mắng cẩn thận một hồi nữa cho chắc chắn rằng nàng ta vẫn còn sống. Giờ hắn cũng chẳng còn sợ mất thể diện nữa, trực tiếp chạy tới xin lỗi rồi cuống quýt giải thích cho Vu Tiểu Đông rằng mọi chuyện chỉ là hiểu lầm mà thôi, mặt mũi thì có đáng là gì chứ? So với việc bị mất chức, có thể là ngồi tù thì mặt mũi lại quan trọng hơn sao?

Tụy rằng Lương Liên Hợp giải thích có phần gượng ép nhưng biểu hiện lại cực kỳ khiêm tốn đầy thành ý, vẻ mặt cũng thể hiện rõ sự hối hận vô cùng, mà Trương Dương cũng chỉ muốn dọa cho bọn chúng một trận, cũng không muốn làm lớn chuyện này làm gì. Hơn nữa Hình Triệu Huy lại là lão bằng hữu lâu năm với Triệu Chí Vĩ nên Trương Dương cũng âm ừ cho qua chuyện, không bắt chẹt hắn gì nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio