Chương : Đi nhậm chức
Động tĩnh này rất nhanh thu hút sự chu ý của nhiều người, Trương Dương chẳng thèm để ý, đỡ Viện Viện rời đi.
Đỗ Thiên Dã ngồi phía bên kia thấy một người từ trong Hà Phong Các bay ra, đoán nhất định là tiểu tử Trương Dương kia lại động quyền cước rồi.
Trương Dương đưa Viện Viện về Thủy Nguyệt Các, đặt nàng ngồi xuống ghế, giọng đấy phẫn nộ nói: “Cát Minh Thành này thực sự là một lão lưu manh. Chuyện như thế này cũng chẳng phải lần một lần hai. Lần này nếu như không phải là ta ngẫu nhiên trông thấy thì không biết thế nào nữa.”
Đỗ Thiên Dã không nói gì, ánh mắt nhìn Viện Viện có chút thương tiếc.
Trương Dương đóng cửa phòng, vẻ mặt đầy nham hiểm: “Yên tâm a, nàng ta vẫn là hoang hoa khuê nữ!”
Đỗ Thiên Dã trừng mắt liếc nhìn hắn.
Không bao lâu sau, Bành Quân Tường vội vàng đi đến, Trương Dương đánh người thì cũng chẳng phải chuyện lạ gì, nhưng hôm nay có bí thư thị ủy ở đây, không thể không cẩn thận một chút. Đám người Sở công thương cũng không dám nháo sự, vội vàng mang theo tên bị ăn đòn rời đi. Trương Dương bảo Bành Quân Tường gọi Tô Tiểu Hồng tới đây hỗ trợ một chút. Dù sao hắn và Đỗ Thiên Dã là hai tên đàn ông, mang theo một tiểu nha đầu say khướt như vậy rời đi có chút không thích hợp.
Tô Tiểu Hồng đi vào Thủy Nguyệt Các, ánh mắt nàng nhìn Đỗ Thiên Dã, không khỏi ngạc nhiên kêu lên: “Là ngươi?”
Đỗ Thiên Dã cùng sửng sốt: “Là ngươi sao?”
Tô Tiểu Hồng nhận ra Đỗ Thiên Dã thì Trương Dương không lấy làm lạ lắm, dù sao hắn cũng là bí thư thị ủy, nhưng Đỗ Thiên Dã cũng nhận ra Tô Tiểu Hồng thì Trương Dương quả thực không hiểu, nàng dù sao cũng chỉ là một người làm ăn. Trương Dương nhíu mày hỏi: “Chuyện gì a? Quen nhau cả sao?”
Tô Tiểu Hồng cũng không có coi Đỗ Thiên Dã là bí thư thị ủy, nàng đầy cảm kích nói: “Thật cảm tạ! Ngày hôm đó nếu như không phải có ngươi thì chắc ta đã bị ô tô đâm mất rồi!”
Đỗ Thiên Dã đạm nhiên: “Chuyện nhỏ! Đâu cần phải ghi tạc trong lòng.”
Tô Tiểu Hồng nhìn Viện Viện nhỏ giọng hỏi: “Thế nào mà nàng ta lại ra như vậy?”
Trương Dương dở khóc dở cười: “Không liên quan tới chúng ta, nàng ta tự uống ở bên kia đó. Ngươi giúp ta đưa nàng ta về nhé!”
Tô Tiểu Hồng hiểu là Trương Dương sợ người khác nói điều ra tiếng vào. Hắn gật đầu nói: “Được rồi, xe ta đang ở bên ngoài. Nhà nàng ta ở đâu?” Vừa nghe xong hai câu này, Đỗ Thiên Dã và Trương Dương đồng thời nhìn nhau mà lắc đầu.
Đỗ Thiên Dã nói: “Ngươi cứ đưa nàng ta rời khỏi đây đi!”
Trương Dương và Tô Tiểu Hồng đưa Viện Viện ra xe, Đỗ Thiên Dã lái chiếc xe Jeep của Trương Dương đi trước. Nguyên bản là vì thân phận của hắn cho nên đương nhiên là sẽ cố gắng tìm cách tránh né mọi phiền phức.
Tô Tiểu Hồng nhịn không được hỏi: “Trương Dương, vị bằng hữu vừa rồi của ngươi là
“Ngươi không nhận ra sao?”
“Ai? Đừng có úp úp mở mở!”
“Đại lão bản của Giang Thành a!”
Tô Tiểu Hồng sửng sốt, lúc này nàng mới nhớ tới những tin tức xem trên ti vi, thật nghĩ không ra cái người cứu mạng mình hôm đó lại chính là bí thư thị ủy Đỗ Thiên Dã.
Hai người đưa Viện Viện về tới chỗ Đỗ Thiên Dã, sau đó rời đi luôn.
Tô Tiểu Hồng hỏi: “Nữ hài kia quan hệ thế nào với Đỗ bí thư?”
Trương Dương cười nói: “Không có gì, chỉ là người giúp việc thôi!”
Vẻ mặt của Tô Tiểu Hồng không có một chút gì tin tưởng Một nữ hài xinh đẹp đang say bí ti, một bí thư trẻ trung khỏe mạnh, có trời mới biết chuyện gì xảy ra.
Đỗ Thiên Dã vốn định tìm ai đến chiếu cổ cho Viện Viện, nhưng hôm nay là chủ nhật, Viên Mỹ Văn không có ở đây, tìm người khác thì không hay cho lắm. Nhìn Viện Viện nắm trên ghế sôpha hắn không khỏi lắc đầu cười khổ
Hắn rót chén nước, đi tới trước mặt Viện Viện: “Tiểu Tô, uống nước!”
Tô Viện Viện vẫn say như bất tỉnh, Đỗ Thiên Dã đành đặt chén trà xuống bàn, đúng lúc này nàng ta bỗng nhiên bật dậy, nôn thẳng vào ngực Đỗ Thiên Dã. Hắn cố gắng nhịn cái đống ô uế này, đỡ giúp nàng nôn hết ra. Sau độ đi lấy khăn mặt và chậu nước tới lau mặt lau người cho nàng Dọn dẹp cái đống đó xong rồi mới đi tắm rửa, thay y phục khác. Lúc này Viện Viện đã ngủ say.
Đỗ Thiên Dã thở dài, tháo giày giúp nàng ta, để nàng nằm ngay ngắn lại trên số pha.
“Nước... Nước...”
Đỗ Thiên Dã cầm chén nước, đưa tới tận miệng cho nàng ta uống
Lúc mở mắt ra, Viện Viịện thấy trời đã hừng đông phản ứng đầu tiên của nàng là vội kiểm tra lại y phục thân thể mình, thấy vẫn nguyên vẹn mới yên tâm. Lúc này nhìn xung quanh mới biết là mình đang ở tiểu lâu công tác, trí nhớ của nàng vẫn là một mảnh hỗn độn, không thể nhớ rỗ được tới tột cũng là hôm qua chuyện xảy ra như thế nào. Nàng đứng lên đi ra ngoái sân thấy Đỗ Thiên Dã đang tập xà kép ngoài đó. Tháng mười hai ở Giang Thành khá là lạnh, nhưng Đỗ Thiên Dã vẫn chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ và quần thể thao. Để lộ những đường nét cơ thể tráng kiện.
Đỗ Thiên Dã liếc thấy Viện Viện xuất hiện, hắn nhảy xuống đất cười nói: “Ngươi tỉnh rồi a?”
Tô Viện Viện tựa như một hài tử làm sai việc gì, mặt đỏ lên cúi gằm xuống hiển nhiên là rất xấu hổ vì hôm qua say rượu đã để Đỗ Bí thư...
Đỗ Thiên Dã mỉm cười nói: “Ta đi tắm rửa đây!”
Lúc Đỗ Thiên Dã đi tắm, Viện Viện cuống quýt dọn dẹp lại nhà cửa, bất quá mùi rượu trong nhà vẫn rất đậm. Nhớ tới đêm qua lúc say không biết thất thố như thế nào trước mặt Đỗ Bí thư, Viện Viện xấu hổ tới mức hận không thể chui xuống đất.
Đỗ Thiên Dã tắm xong thay đổi y phục, hắn cũng không nhắc chút gì tới chuyện tối qua vì ngại làm cho Viện Viện thấy khó xử, hắn mỉm cười nói: “Ta đang chuẩn bị đi ăn sáng hay là làm cho ta?”
Viện Viện ‘vâng một tiếng rồi đi xuống nhà ăn cùng hắn, lấy một cái bánh bỏ vào lò vi sóng rồi đem ra để trước mặt Đỗ Thiên Dã.
Đỗ Thiên Dã nói: “Ngày hôm nay là cuối tuần, người ăn cơm chiều xong về nhà nghỉ ngơi đi a!”
Tô Viện Viện nghe hắn nói như thế cho rằng vì chuyện tối hôm qua mà muốn đuổi nàng vội vàng cuống quít nói: “Đỗ bí thư, ta biết sai rồi, ngươi đừng có đuổi ta.”
Đỗ Thiên Dã thấy nàng hiếu sai ý mình, bật cười nói: “Ai nói vậy? Ta muốn cho ngươi nghỉ một hôm mà thôi!”
Khuôn mặt của Tô Viện Viện càng đỏ lên: “Xin lỗi, tối qua ta thất thổ!”
Đỗ Thiên Dã cười nói: “Ngươi đúng là nha đầu ngốc, có chuyện gì cứ trực tiếp nói với ta. Nếu giúp đỡ được thì ta giúp, đâu cần phải phiền phức như thế!”
Tô Viện Viện lắc đầu nói: “Ta không muốn phiến Đỗ bí thư!”
Đỗ Thiên Dã nói: “Không muốn phiền phức ta thì tốt hơn là đừng có ra ngoài bồi người ta uống rượu. Nếu như hôm qua không phải ngẫu nhiên ta và Trương Dương gặp ngươi thì không biết ngươi ra cái bộ dạng gì nữa.”
Tô Viện Viện vừa cảm thấy khó xử, vừa ủy khuất, vành mắt đỏ lên.
Đỗ Thiên Dã thấy vậy cũng không nói nữa, nhẹ giọng nói: “Ngươi yên tâm đi, ca ca của ngươi chỉ là tiêu thụ rượu giả, chỉ bị phạt tiền mà thôi, không cần phải lo lắng!”
“Cảm tạ Đỗ bí thư!”.
“Ngươi không cần phải cảm tạ ta, tất cả mọi sự ta đều xử lý theo lẽ công bằng Cái gì phải làm thì không thể tránh được, cho dù ngươi cầu ai cũng thế cả thôi, nhân tình không thể thắng được pháp luật”
“Đỗ bí thư, ta biết rồi. Sau này ta không bao giờ làm mấy chuyện ngu xuẩn kia nữa!”
Lúc này Trương Dương từ ngoài của đi vào, Đỗ Thiên Dã không nghĩ hắn tới sớm như vậy, cười nói: “Đã ăn chưa? Cùng ăn luôn nhé?”
“Ăn rồi!” Trương Dương vừa nói vừa ngồi xuống ghế số pha, vừa bước vào phòng đã ngửi thấy mùi rượu khá nồng đậm, hắn nhíu mày nói: “Mùi rượu nồng quá a!” Nói một câu lại càng khiến cho Tô Viện Viện đỏ mặt hơn nữa.
Trương Dương tủm tỉm cười nhìn Viện Viện: “Có dáng một người giúp việc ngôi sao lắm nha!”
Viện Viện vừa nghe hắn nói, vành mắt đỏ lên, bước nhanh đi ra ngoải cửa.
Đỗ Thiên Dã trách cứ nói: “Tiểu tử ngươi há mồm ra là không nói được câu gì tử tế, người ta là một tiểu cô nương, ngươi chả nể mặt mũi người ta gì cả.”
Trương Dương cười nham hiểm: “Xem chừng tối qua Đỗ bí thư của chúng ta nhất định là cực khổ lắm a!”
Đỗ Thiên Dã mắng: “Thối lắm!”
Trương Dương hớn hở nói: “Ngươi đừng có hiểu nhầm, ta đâu có ý gì nói ngươi đâu!”
Đỗ Thiên Dã nói: “Lên phòng làm việc của ta rồi nói!”
Trương Dương đi theo Đỗ Thiên Dã, Trương Dương nói: “Cát Minh Thành thực sự không phải là cái loại tử tế gì, ngay cả một tiểu cô nương mà hắn cùng có ý đồ.”
Đỗ Thiên Dã cười cười không nói chuyện này, Trương Dương xuất hiện ngày hôm qua khẳng định là khiến cho Cát Minh Thành sợ hãi vô cùng, bằng không dám người của Sở công thương nhất định sẽ không chịu để yên như thế.
Trương Dương thấp giọng: “Có cần cho hắn một bài học hay không?”
Đỗ Thiên Dã trừng mắt nhìn: “Ngươi định biến chính đàn Giang Thành thành nhà ngươi chắc?”
Trương Dương nói: “Ngươi là đại lão bản của Giang Thành, còn ta là huynh đệ của ngươi!”
“Đừng có lôi kéo làm phiền ta!”
Trương Dương bật cười nói: “Ta với ngươi cũng chẳng cần giấu diếm gì, theo như ta thấy thì thời xưa là nàng ta được đưa tới làm nha hoàn thiếp thân cho ngươi. Sớm muộn gì thì cũng là làm thiếp, nói cách khác nàng ta là nữ nhân của ngươi!”
“Nói năng linh tinh!” Đỗ Thiên Dã không nhịn được mắng một câu.
Trương Dương nói: “Cát Minh Thành lần này thực sự là quá bất kính đối với ngươi!”
“Đừng có nói nữa, chuyện này chẳng đủ để cấu thành tội danh gì đâu.”
Trương Dương nói: “Ta phát hiện ra là những phòng ban quan trọng thì càng lắm thói hư tật xấu.”
Đỗ Thiên Dã nói: “Hôm qua ta đã suy nghĩ về vấn đề này.”
Trương Dương nhíu mày: “Lại có người tố cáo ta sao?
Đỗ Thiên Dã lắc đầu nói: “Không quan hệ tới ngươi. Ngươi vẫn còn nhớ chuyện của chủ nhiệm Sở chiêu thương Đồng Hồng Ngọc chứ?”
“Đồng Hồng Ngọc có chuyện gì?”
Đỗ Thiên Dã nói: “Nàng ta đã bị song quy, ban kỷ ủy đã điều tra, nàng bị quy vào tội lợi dung chức quyền, tham ô nhận hối lộ. Vài ngày nữa sẽ công bố chuyện này.”
Trương Dương nhớ tới chuyện nhi tử của nàng là Lương Siêu cùng An Văn Đạt từng phát sinh xung đột, từ sự kiện này cùng có thể nhìn ra Đồng Hồng Ngọc có chút vấn đề.
Đỗ Thiên Dã nói: “Ta và Tả thị trưởng đã thương lượng, ngươi trước hết tới đó chủ trì công tác. Phía Ban cải cách nhất thời cứ để Mã Hoa Thành làm.”
Trương Dương nói: “Chủ trì công tác? Ta tới đó thì là phó chủ nhiệm hay chủ nhiệm?”
“Đương nhiên là phó chủ nhiệm.”
Trương Dương nói: “Ở bên Ban cải cách cũng thế, Sở chiêu thương cũng như vậy. Nhưng như bên Ban cải cách còn không vấn đề gì, vì bên đó ngoài ta ra không còn lãnh đạo trực tiếp nào khác. Nhưng ở Sở chiêu thương thì bất đồng ngoại trừ Đồng Hồng Ngọc vẫn còn có tới năm phó chủ nhiệm khác. Bọn họ so với ta tư lịch đều hơn, nếu như ai cũng là phó chủ nhiệm thì ai phục ta?”
Đỗ Thiên Dã cười nói: “Ngươi nhất định có biện pháp a!”
“Các ngươi là lãnh đạo, phó chủ nhiệm với chủ nhiệm chỉ khác nhau một chữ, đơn giản là khác nhau cái xưng hào thôi, nhưng nó sẽ đơn giản đi nhiều chuyện khác đó.”
“Cứ như vậy đi, ngươi tạm thời đảm nhiệm chức vụ thường vụ phó chủ nhiệm!”
Trương Dương ngạc nhiên: “Thường vụ phó chủ nhiệm? Bây giờ phó chủ nhiệm cũng có thường vụ sao?”
Đỗ Thiên Dã tủm tỉm cười: “Ta nói có thì tự nhiên là có!”
Trương đại quan nhân công khai được trở thành thường vụ phó chủ nhiệm, hai chữ thường vụ này biểu lộ sự khác nhau giữa hắn và các phó chủ nhiệm khác, đồng thời cũng chính là biểu đạt rằng Sở chiêu thương cho hắn làm đại đương gia.
Trương Dương vừa đi, mấy đồng sự trẻ tuổi của hắn tại Ban cải cách cũng muốn theo. Trương Dương liền mắng cho đám này một trận, hắn chỉ là tạm thời tới Sở chiêu thương hơn nữa lãnh đạo vẫn chưa thu hổi quyền hạn của hắn tại Ban cải cách, nói cách khác là hắn vẫn có quyền can thiệp vào công việc ở đó.
Trương Dương đối với công tác của Sở chiêu thương có thể nói là nhẹ nhàng như cưỡi ngựa xem hoa. Hắn từng đảm nhận chức danh tương tự lúc còn ở Xuân Dương, cho tới bây giờ vẫn làm không ít công tác kêu gọi đầu tư.
Phòng làm việc của Đồng Hồng Ngọc đã hoàn toàn bị thanh lý và thay đổi hết, đương nhiên chuyện lắp đặt mới ở đây không thể so sánh được với cho Đỗ bí thư, nhưng động tĩnh cũng không phải là nhỏ.
Trương Dương minh bạch cái gì gọi là trên làm dưới theo, Đỗ Thiên Dã đã là một người không thích phô trương lãng phí, hắn tự nhiên cũng phải học tập. Hơn nữa cái vị trí này là mơ ước của không ít người, hắn tới đây khẳng định là sẽ trở thành mục tiêu ghen ghét của nhiều kẻ, cho nên Trương Dương tận lực làm cho mọi chuyện thập trầm ổn.
Hắn nhấn mạnh rằng chuyện lắp đặt lại trang thiết bị phải hết sức đơn giản, dưới yêu cầu của hắn, phòng làm việc này không có thay đổi gì, chỉ làm mới lại là chủ yếu.
Hiện tại ở Sở chiêu thương Trương Dương không có thân tín, lãnh đạo rất coi trọng lần chuyển công tác này, đích thân Từ Bưu đưa hắn tới Sở chiêu thương
Từ Bưu chỉ là đi ngang qua sân khấu, giới thiệu tên Trương Dương, phân công công tác mới rồi đi xuống
Kế tiếp là Trương Dương, Trương đại quan nhân nhìn chung quanh một chút rồi cất lời phát biểu, trong hội trường ngoại trừ năm gã phó chủ nhiệm khác còn có vài cán sự, và các nhân viên khác.
Trương Dương mỉm cười: “Có lẽ ta không cần tự phải giới thiệu về mình nữa, mọi người đều đã quen biết nhau, lúc trước ở Ban cải cách chúng ta đã từng có cơ hội làm việc với nhau. Hiện tại lãnh đạo yêu cầu ta tới sở là để củng cố công tác, mặc dù công việc của ta ở Ban cải cách vẫn còn bề bộn, nhưng thân là Đảng viên, chúng ta không có quyền chọn lựa.” Hắn dừng một chút, ánh mắt đưa tới phó chủ nhiệm Tiếu Quế Đường. Trước kia, Tiếu Quế Đường là người có quyền lực gần với Đồng Hồng Ngọc nhất, vốn mọi người đều cho rằng sau khi Đồng Hồng Ngọc bị song quy, Tiếu Quế Đường sẽ tiếp thu vị trí ấy. Nhưng thực tế thì lại không như vậy, lãnh đạo lại giao quyền lực cho một người rất trẻ tuổi và tư lịch cùng rất ít đó là Trương Dương.
Tuy rằng như vậy, nhưng sở lại rất ít người có ý kiến, tất cả đều rõ ràng bối cảnh của Trương Dương như thế nào. Hơn nữa nếu nhìn vào thành tích của hắn, trong lúc hắn đảm nhiệm chức vụ phó chủ nhiệm đã từng kiếm được lượng đầu tư bằng bảy mươi phần trăm tổng đầu tư của thành phố trong một năm. Năng lực như thế, các vị trong sở tự nhận mình không thể đạt được.
Trương Dương cười cười nói tiếp: “Ta biết, các vị ở đây kinh nghiệm công tác đều hơn ta rất nhiều, mong muốn sau này được mọi người chỉ điểm thật nhiều!”
Tiếu Quế Đường cười nói: “Trương chủ nhiệm khách khí rồi, thành tích công tác của ngươi phải khiến cho bọn ta kính phục. Chúng ta tin tưởng con mắt của lãnh đạo, cũng tin tưởng ngươi.” Mặc dù rất trái với lương tâm, nhưng Tiếu Quế Đường biểu hiện ra rất thành khẩn.
Nói tới thành tích công tác, tự nhiên là Trương đại quan nhân hết sức tự tin, phóng mắt mà nhìn thì trong đám người ở đây, vô pháp có thể có kẻ nào đọ được với hắn, thậm chí là thành tích của tất cả cộng lại cũng không thể so được với hắn. Nếu như không có hắn, chi tiêu của sở trong năm sợ rằng không thể thực hiện được.
Hội nghị lần này chỉ là cường điệu một chút công tác, còn phân công công tác cụ thể thế nào, còn chờ sau đó.
Trở lại phòng làm việc của mình, làm việc với kế toán của sở là Mạnh Mai. Lúc trước khi Đồng Hồng Ngọc bị bắt, nàng ta kiệm nhiệm luôn cả chức vụ kế toán. Hiện tại Mạnh Mai là do lãnh đạo thượng cấp điều từ bên ban quốc tư sang
Trương Dương bảo hắn ngồi xuống đổi diện, mỉm cười nói: “Tiểu Mạnh, có chuyện gì a?” Hắn gọi Mạnh Mai là tiểu Mạnh không phải là vì tuổi người ta thấp hơn, trên thực tế thì Mạnh Mai đã ba mươi mốt tuổi. Nhưng đây là đặc quyền của lãnh đạo thượng cấp.
Mạnh Mai nói: “Trương chủ nhiệm, hiện tại các khoản trong sở rất rốt loạn, rất nhiều khoản chi không rõ không thể tìm được. Ta đã làm suốt một tuần vừa rồi, hiện tại cũng đã có một chút manh mối.”
“Không phức tạp như vậy chứ?”
“Thế nào lại có thể không phức tạp? Rất phức tạp là khác, Đồng Hồng Ngọc một mình toàn quyền làm cho ngân sách loạn lên, khiến cho ta đau đầu không thôi a!”
Trương Dương cười nói: “Nếu như vậy thì tạm thời không cần chú ý tới, ngươi thành lập một ngân sách mới đi!”
Trương Dương dửng một chút rồi lại nói tiếp: “Cứ chậm rãi mà làm, chuyện Đồng Hồng Ngọc trước kia không có liên quan gì tới chúng ta, hiện tại chỉ cần làm cho các khoản thanh thanh sở sở là được.”
Mạnh Mai gật đầu.
“Các khoản của sở hiện tại phòng chừng là còn phải chịu thêm một trận điều tra nữa. Ngươi cứ phối hợp với ban kỷ ủy làm cho tốt.
Mạnh Mai vừa rời khỏi đi Tiếu Quế Đường đi tới, hắn cũng là một kẻ nghiện thuốc, vừa ngồi xuống đã châm điếu thuốc hút sau đó nói: “Trương chủ nhiệm, ta tới là muốn nói chuyện về sự tình khảo sát.”
Trương Dương tuy rằng vẫn là phó chủ nhiệm của sờ, nhưng sự tình xuất ngoại khảo sát hắn chưa có nghe qua.
Tiếu Quế Đường nói: “Trước khi Đồng Hồng Ngọc gặp chuyện, sở đã định rằng lần này sẽ tổ chức một chuyến đi châu Âu khảo sát các doanh nghiệp xí nghiệp tiêu biểu.”
Trương Dương trong lòng thầm chửi một chuyện quan trọng như thế này mà không thấy Đồng Hồng Ngọc nhắc tới gì cả, nhưng nghĩ lại nàng ta vì chuyện của nhi tử mà sinh ra sự bài trừ đối với mình, cho nên có những chuyện nàng ta sẽ không thèm nói.
Tiếu Quế Đường nói: “Danh sách đã sớm định từ trước rồi, tháng một năm tới sẽ lên đường!” Kỳ thực ra danh sách thì đã sớm định, bất quá Đồng Hồng Ngọc gặp chuyện cho nên chuyện này nàng ta giấu diếm không nói, nếu như Trương Dương biết mình không có tên trong đó thì khẳng định là không vừa lòng.
Trương Dương cười nói: “Tiếu chủ nhiệm nói vậy là có ý thế nào?”
Tiếu Quế Đường nói: “Ta là muốn hỏi việc này sẽ cứ nguyên theo kế hoạch mà thực hiện chứ?”
Trương Dương rất quả quyết lắc đầu: “Chuyện này trước hết cứ tạm dừng, chờ mọi việc ổn định đã, Sở chiêu thương xảy ra chuyện lớn như thế mà chúng ta là đi ra nước ngoải khảo sát, khẳng định là sẽ đưa tới không ít lời ra tiếng vào.”
Tiếu Quế Đường minh bạch lời Trương Dương nói, điều này không phải là không có đạo lý. Để hoàn thành việc này, các vị lãnh đạo của sở đã tốn không ít công phu, mắt thấy sắp thành thì Đồng Hồng Ngọc lại có chuyện. Từ thái độ của Trương Dương mà xem ra thì chín phần là hắn muốn thay đổi lại danh sách.
Trương Dương nói: “Tiếu chủ nhiệm, còn có việc gì?”
Tiếu Quế Đường nói: “Nghe nói sang năm tới, lãnh đạo thành phố còn muốn giao thêm nhiệm vụ cho chúng ta, Trương chủ nhiệm nhất định phải cố gắng a!” Cố gắng theo như lời của hắn chính là làm sao để giảm thấp nhất chỉ tiêu nhiệm vụ được giao.
Trương Dương tự đáy lòng đối với đám người này không có ấn tượng gì tốt, từ lúc Đồng Hồng Ngọc đảm nhiệm vị trí này hắn cũng đã biết đám ngươi kia chẳng có cái năng lực gì, đều là điển hình một đám giảo hoạt chui vào trong thể chế. Không có một chút năng lực nào mà chỉ biết núp phía sau hưởng thụ thành quả, thường ngày chỉ biết lảm nhảm khẩu hiệu, rồi tới lúc chân chính cần xuất lực thì lại co đầu rụt cổ. Trương Dương nói: “Giang Thành muốn phát triển, mỗi người đều phải cố gắng xuất ra bản lĩnh thực sự, lãnh đạo có cái khó xử của lãnh đạo. Nếu như những cán bộ chúng ta không cố gắng thì thành phố này biết dựa vào ai?”
Tiếu Quế Đường cười cười không có nói gì, trong lòng thì thầm nói giả như dựa theo lệ cũ thì xem ngươi có sốt ruột hay không?
Trương Dương chẳng thèm nói lời vô ích với hắn, đứng dậy nói: “Ta còn phải tới gặp Tả thị trưởng.”
Tiếu Quế Đường biết người ta hạ lệnh trục khách, tự nhiên cũng chẳng dây dưa nữa mà đứng dậy cáo từ.
Trương Dương đi tới văn phòng làm việc của Tả Viên Triêu.
Tả Viên Triêu trông thấy hắn, bỏ tập văn kiện đang cầm đọc trên tay xuống bàn cười nói: “Trương Dương a!”
Trương Dương cung kính hơi khom người nói một tiếng ‘Tả thị trưởng rồi ngồi xuống ghế sôpha.
Tả Viên Triêu nói: “Ta tìm ngươi la muốn nói chuyện công tác của Sở chiêu thương!” Trương Dương đáp: “Ta vừa mới tiếp nhận, cũng chưa có nhiều đầu mối.”
Tả Viên Triêu cười nói: “Ngươi đã từng thực hiện công tác tương tự như thế này lúc còn ở Xuân Dương, đối với công việc hiện tại hẳn là cũng không gặp quá nhiều trở ngại. Năng lực cá nhân là then chốt, nhưng có thể điều động toàn bộ sở công tác nhiệt tình thì lại càng tốt hơn, chung quy lại thì năng lực cá nhân vẫn la có hạn, chỉ có đoàn kết tất cả lại mới có thể phát huy lực lượng lớn nhất.”
“Tả thị trưởng, lãnh đạo của Sở chiêu thương vốn nhiều, nhân sự thì lại ít, tính cả ta thì có tới sáu phó chủ nhiệm, trong đó còn có hai người là cấp chính xử, các người cho ta tới làm đương gia, ta làm sao mà quản được đây!” Trương Dương cổ ý cảm thán nói.
Tả Viên Triêu vừa nghe đã biết tiểu tử này cố ý nói như thế, hắn mỉm cười nói: “Nếu như không có khó khăn thì cần tới người có năng lực như ngươi sao?” Từ lúc Trương Dương tới Giang Thành tới nay, hầu như đều chuyên trách cứu hòa, trên cơ bản là cứ chỗ nào nhiều thị phi thì điều hắn tới.
Bất quá lãnh đạo cũng không có bạc đãi hắn, hắn được lọt vào danh sách đề cử thanh niên ưu tú của tỉnh chính là khẳng định.
Trương Dương đối với chuyện của Đồng Hồng Ngọc thập phần hiếu kỳ: “Tả thị trưởng, chuyện của Đồng Hồng Ngọc có lớn hay không?”
Tả Viên Triêu nói: “Chủ yếu là tội tham ô công khoản, sơ bộ đã tới hai ngàn vạn, hiện tại vẫn đang trong quá trình điều tra!”
Trương Dương không khỏi ngạc nhiên, thật sự nhìn không ra cái vị chủ nhiệm thường ngày hiền hòa kia mà cũng ăn uống lớn như vậy.
Tả Viên Triêu lại nói: “Càng là quyền lực chuyên môn thì càng phải cẩn thận, chúng ta suốt ngày nhắc tới hai chữ Liêm khiết ở ngoài miệng, thế nhưng vẫn không ít người ngã ngựa vì vấn đề này. Đây đều là bình thường đối với bản thân không nghiêm, hâm mộ hư vinh, ham muốn hưởng thụ, quên mất tác phong của một Đảng viên.”
Trương Dương cười cười.
“Cười cái gì?”
“Khẩu khí của Tả thị trưởng cứ như là bí thư vậy!”
Tả Viên Triêu cũng nở nụ cười: “Danh sách bình chọn đã được Ban tuyên truyền của tỉnh đưa ra rồi, chúc mừng ngươi a!”
Trương Dương thật sự cao hứng, nhưng cũng không có ngạc nhiên gì, trên cơ bán thì sự việc đã như ván đã đóng thuyền, huống chí nhi tử của chủ nhiệm Ban tuyên truyền của tỉnh là Trần Thiệu Hưng là hảo bằng hữu với hắn. Trương Dương rất khiêm tốn nói: “Đa tạ lãnh đạo đã coi trọng! Ta sau này sẽ càng cố gắng nỗ lực hơn!”
Tả Viên Triêu nói: “Cuối tuần tỉnh sẽ tổ chức trao giải, lúc ngươi đi Đông Giang, tiếp một người!”
Trương Dương thấy biểu tình lão khá trịnh trọng, đoán được chuyện có lẽ trọng yếu, gật đầu nói: “Tả thị trưởng cứ phân phó!”
Tả Viên Triêu nói: “Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Lam Tinh của Hàn Quốc - Kim Thượng Nguyên!”
Trương Dương chưa từng nghe qua cái tên Kim Thượng Nguyên, thế nhưng tên của tập đoàn Lam Tinh thì đã nghe qua, đây là một trong những tập đoàn điện tử lớn nhất của Hàn Quốc, đồng thời cũng là một trong những thương hiệu nổi tiếng quốc tế. Trương Dương nói: “Gặp hắn làm gì?”
“Tháng trước đi khảo sát tại Hàn Quốc ta từng gặp mặt Kim Thượng Nguyên, bất quá cũng không có nói chuyện gì. Ta biết hắn có ý muốn đầu tư tại Trung Quốc, lần này tới Đông Giang là hẳn là muốn khảo sát tình hình đầu tư tại Đông Giang Cư nhiên theo ta được biết thì mục đích của hắn là Đông Giang và Lam Sơn chứ không có Giang Thành, cho nên ta muốn ngươi mời hắn tới Giang Thành xem xét.”
Trương Dương cười nói: “Ta không quen biết gì hắn, tự nhiên vô duyên vô cớ chạy tới mời, người ta có thể đáp ứng sao?”
“Ngươi sẽ có biện pháp, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ được giao. Đừng quên ngươi hiện tại là chủ nhiệm Sở chiêu thương là một trong mười thanh niên ưu tú của tỉnh, thế nào cũng phải làm sao cho xứng đáng chứ!”
Trương Dương mỉm cười: “Thường vụ phó chủ nhiệm thôi! Không phải là chủ nhiệm a!”
“Làm tốt chuyện này ta giúp ngươi xóa cái danh tự kia đi!”
“Thật chứ?” Trương đại quan nhân nghe thế nhất thời tinh thần tỉnh táo, hai mắt sáng rực.
Tả Viên Triêu gật đầu nói: “Đương nhiên là thật, bất quá ngươi cố gắng đem tập đoàn Lam Tinh tới đầu tư tại Giang Thành chúng ta!”
Trương Dương quay về phòng làm việc không lâu sau thì chủ nhiệm Ban tuyên truyền thành phố Dương Khánh Sinh tự mình gọi điện tới, hắn thông báo cho Trương Dương cuối tuần đi Đông Giang tham dự điển lễ trao giải mười thanh niên ưu tú của tỉnh. Trương Dương và Dương Khánh Sinh cũng không có bao nhiêu giao tình, bất quá người ta đối với Trương đại quan nhân rất khách khí, nói chuyện phiếm vài câu xong liền hữu ý vô định nói rằng cuối tuần này hắn cũng tới Đông Giang tham dự điển lễ, mời Trương Dương đi cùng xe, Trương Dương rất thoải mái nhận lời mời của hắn.
Vừa cúp máy xong thì Mạnh Mai tìm tới, nàng cầm một tờ ngân phiếu định mức vẻ mặt đau khổ nói với Trương Dương: “Trương chủ nhiệm, hiện tại các khoản này đều đã bị phong tỏa rồi, các loại chi phí cùng tới bốn mươi vạn, ta lấy tiền đầu mà trả đây?”
Trương Dương nhíu mày: “Bốn mươi vạn? Cái gì mà nhiều vậy?”
Mạnh Mai nói: “Đều là chi phí số sách của quy trước, kinh phí hoạt động làm cho ta tính toán mà cũng phát hoảng”
Trương Dương nói: “Trước hết cứ tạm gác đó, chờ điều tra rõ chuyện của Đồng Hồng Ngọc thì tài khoản của sở mới được mở!”
Mạnh Mai nói: “Trương chủ nhiệm, ngươi xem nói với các phó chủ nhiệm khác xem, đám bọn họ đều muốn ta phải chi trả tiền, còn nói nếu không trả thì không tiếc hành công tác!”
Trương Dương cười lạnh nói: “Thật sự là buồn cười! Cái gì mà không có biện pháp tiến hành cơ chứ? Không có tiền thì khó chịu phải không? Một quý bốn mươi vạn tiền chi phí, thật đúng là nhiều quá đi a!” Hắn tiện tay rút tờ hóa đơn xem qua một chút, chỉ riêng một hóa đơn ăn uống ở nhà hàng đã là tám ngàn, Trương đại quan nhân không khỏi cảm thán: “Tám vạn a, ăn gì mà lắm thế a?”
Mạnh Mai nói: “Tiếu phó chủ nhiệm nói là chiêu đãi một nhà đầu tư nào đó!”
Trương Dương nói: “Sau này tất cả đều an bài tại Thủy Thượng Nhân Gian, sau đó gửi hóa đơn về. Tại nơi khác không giải quyết.”
Mạnh Mai sửng sốt: “Cái này...”
Trương Dương nói: “Những khoản chi này cần phải quản lý chặt một chút...”
“Vậy còn những hóa đơn này?”
Trương Dương hỏi ngược lại: “Tài khoản của sở hiện bị đóng băng, trong tay ta cũng không có tiền, ngươi hỏi ta thì ta đi hỏi ai đây?”
“Trương chủ nhiệm, ngươi phải phản ánh với lãnh đạo thành phố, trước hết cũng phải để cho sở chúng ta một khoản để có thể chi tiêu, sau đó mới có thể hoạt động được chứ. Công việc ở Sở chiêu thương khá đặc thù, không có kinh phí thì quá thật rất khó hoạt động!”
Trương Dương cười nói: “Chuyện còn chưa tra rõ, ta thế nào có thể không biết xấu hổ mà đề cặp đến? Ở đây là bốn mươi vạn a!”
“Nhưng thế thì làm sao có thể triển khai công tác?”
Trương Dương nói: “Ta cũng đâu có phải thần tài. Cuối tuần này ta lại phải đi công tác rời đây, đành phải tự ứng tiền túi ra trước mà làm gương thôi.”
Mạnh Mai không nói lời nào.
Trương Dương lại nói: “Ngươi thông tri cho mọi người từ sau kinh phí hoạt động trên năm trăm tệ thì phải do ta kí duyệt trước!”
Trương Dương tuy rằng không phải là một kẻ coi trọng tiền tài, hắn sở dĩ tập trung quyền hạn quản lý tiền của sở vào trong tay kỳ thực là để khống chế và củng cố quyền lực. Sau một thời gian tự đúc kết kinh nghiệm của bản thân, Trương Dương cho rằng trong hoàn cảnh mới không rõ sẽ có bạo nhiều mâu thuẫn tiềm tàng, tốt nhất là bản thân phải tận dụng hết thảy những thủ đoạn để diệt hết những mâu thuẫn tiềm tàng trước mắt. Kỳ thực loại thủ đoạn này cũng không có gì đặc biệt, chỉ là Trương Dương nắm bắt so với người khác tốt hơn một chút mà thôi.
Mạnh Mai có chút bất đắc đĩ li khai khỏi đó, thân là kế toán trưởng, cư nhiên lại không có tiền mà dùng, không thể không nói đây là một loại châm chọc lớn lao. Bất quá nàng đối với vị tân nhiệm chủ nhiên này càng thêm có chút tin tưởng rằng hắn sẽ làm được lên chút trò trống
Chiều hôm đó, Trương Dương đưa Vu Tử Lương tới gặp Lý Trường Vũ, Vu Tử Lương là bác sĩ từ nước ngoài về, đang có ý định xây dựng một bệnh viện tư nhân tại Giang Thành.
Lý Trường Vũ gần đây cũng thanh tịnh lại được một chút, công trình đường vòng quanh thành phố tiến thành coi như là thuận lợi. Đỗ Thiên Dã nhiều lần cường điệu về trọng điểm cải cách giáo dục, Lý Trường Vũ cũng đã làm không ít công tác thực tế, hiện tại An Ngữ Thần sơ bộ đã đồng ý đáp ứng đầu tư quản lý giáo dục tại Giang Thành. Tuy rằng chỉ là một thí điểm, nhưng dù sao nó cũng là bước khởi đầu tốt cho cải cách, về y tế, ý nghĩa của việc triển khai phát triển cải cách y tế đồng bộ rất được mọi người hoan nghênh.
Trương Dương giới thiệu Vu Tử Lương với Lý Trường Vũ, Lý Trường Vũ rất nhiệt tình mời hai người ngồi xuống bảo thư kí Tế Cảnh Phong pha một ấm tra ngon để tiếp khách.
Trương Dương ngày hôm nay có nhiệm vụ chủ yếu là tiếp khách. Lúc Lý Trường Vũ cùng Vu Tử Lương nói chuyện, hắn đành sắm vai một người lắng nghe.
Vu Tử Lương đem mục đích phát triển hệ thống bệnh viện ở Giang Thành nói rõ. Hắn sở dĩ từ chối mức lương cao ở nước ngoài để trở về đây là vì lòng yêu quê nhà. Hắn đối với tình hình phát triển kinh tế lâu dài trong nước rất xem trọng mặt bằng y tế của Giang Thành còn tương đối thấp, hắn mong muốn bản thân có thể đóng góp vào đó những thay đổi tích cực dù là nhỏ nhất.
Lý Trường Vũ tuy rằng rất hoan nghênh ý kiến này, thế nhưng hắn đối với hệ thống bệnh viện tư nhân lại không nắm rõ, trong quá trình nói chuyện bàn luận rất tỉ mỉ.
Vu Tử Lương không ngại giải thích rõ ràng cặn kẽ cho Lý Trường Vũ, Lý Trường Vũ liên tiếp gật đầu, nghe Vu Tử Lương nói xong Lý Trương Vũ đưa ra một điểm rất trọng yếu đó là, có thể suy nghĩ về phần hợp tác với bệnh viện địa phương như vậy song phương có thể hỗ trợ lẫn nhau, cũng có tác dụng phát triển mặt bằng y tế Giang Thành.
Vu Tử Lương nói: “Lý thị trưởng ta tới Giang Thành đã khảo sát qua hết các bệnh viện. Thứ cho ta nói thẳng ta đối với hình thức quản lý của hệ thống các bệnh viện tại Giang Thành cảm thấy không hài lòng. Ta cùng thê tử cam kết thực hiện một cách chuyên nghiệp, cho nên cũng không muốn bị quấy rầy bởi hệ thống quản lý cũ kỹ đó.” Vu Tử Lương đối với những tệ đoan trong hệ thống y tế quốc nội rất không vừa lòng.
Lý Trường Vũ nói: “Ta minh bạch ý tứ của bác sĩ Vu, bất quá ta cho rằng nếu như ngươi có thể suy nghĩ hợp tác với các bệnh viện địa phương thì hiệu quả xã hội và lợi ích cũng lớn hơn nhiều.”
Vu Tử Lương nói: “Ta và Tả viện trưởng đã tham khảo qua vấn đề này, chúng ta có thể sẽ tiến hành hợp tác về phương diện kỹ thuật và chuyên môn. Nhưng về quản lý thì ta kiên trì quan điểm không để người khác tham gia.”
Lý Trường Vũ gật đầu nói: “Ý tứ của bác sĩ Vu ta hiểu được!”.
Vu Tử Lương rời khỏi phòng làm việc của Lý Trường Vũ, quay lại Sở chiêu thương ngồi cùng Trương Dương, hắn nói: “Trương Dương. Ta cảm giác Lý phó thị trưởng đối với tư tưởng của ta không có hứng thú thì phải!”
Trương Dương cười nói: “Không phải là Lý phó thủ trưởng đã nói rất hoan nghênh sao?”