Y Đạo Quan Đồ

chương 464: khoan dung (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Khoan dung ()

Mã Ích Lượng bởi lẽ phạm tội làm ảnh hưởng đến danh dự của người khác, mang tội phỉ báng, nên đã bị cảnh sát bắt giam, còn Trương Dương, người đã đập phá Kim Sa một cách trắng trợn lại không hề bị tổn thất gì, ông chủ đằng sau của Kim Sa là Hải Sắt phu nhân, cũng chính là em gái của thính trưởng thính công an Bình Hải, Vương Quân Dao cuối cùng cũng đã lộ diện, ngày thứ hai sau khi Kim Sa bị đập phá, bà ấy đã xuất hiện ở quảng trường Nam Lâm Tự, nhìn hộp đêm Kim Sa như một mớ thảm hại trước mắt mình, Vương Quân Dao không hề có một chút thái độ bực mình nào trên nét mặt. Trợ lí của bà ta là Nhạc Linh phẫn nộ nói: “Sao lại có kiểu vô pháp vô thiên như vậy chứ? Giữa ban ngày ban mặt mà lại dám làm việc tày đình như vậy, chẳng lẽ hệ thống công an Giang Thành cũng không quản sao?”

Hải Sắt phu nhân không nói gì, quay người bước lên chiếc xe Benz của bà ta, nói với Nhạc Linh đang bước vào: “Giúp tôi liên lạc với Mộng Viện.”

Kiều Mộng Viện tiếp đón Hải Sắt phu nhân ở trong phòng làm việc của mình, khi Kiều Mộng Viện còn du học ở Mỹ, cô đã rất quen với Hải Sắt phu nhân, lúc đầu khi cô mới đến Mỹ, Hải Sắt phu nhân từng giúp đỡ cô rất nhiều về mặt học tập và cuộc sống, Kiều Mộng Viện cũng gọi Hải Sắt Phu nhân là dì Hải Sắt.

Hải Sắt phu nhân nắm lấy tay Kiều Mộng Viện, mỉm cười nhìn cô nói: “Mộng viện thật đúng là ngày càng xinh đẹp.”

Kiều Mộng Viện cười nói: “Dì Hải Sắt đừng khen cháu nữa, cháu ngại lắm ạ.” Đương nhiên cô biết rằng mục đích bà ấy đến đây để làm gì, cô mời bà ngồi lên ghế sô pha, rồi bảo thư kí pha cho hai cốc cà phê.

Vương Quân Dao nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cốc cà phê, nhìn bên trong căn phòng làm việc của Kiều Mộng Viện, nhẹ nhàng thở dài: “Chỗ này thật sự là không tồi, đằng trước là Nam Hồ đúng không Mộng Viện?”

Kiều Mộng Viện gật đầu, từ phòng làm việc của cô có thể nhìn thấy Nam Hồ ở đằng trước, cảnh sắc tầm nhìn từ đây rất đẹp.

Vương Quân Dao nói tiếp: “Khi Hối Thông vừa thành lập, Hứa Gia Dùng còn đi Mỹ đầu tư mạo hiểm, dì đã giúp cậu ấy liên hệ với mấy công ty, không ngờ trong một thời gian ngắn như thế này, Hối Thông đã có sự phát triển lớn như vậy, thật là một điều đáng chúc mừng.”

Nhắc đến Hứa Gia Dũng, Kiều Mộng Viện lại trở nên trầm ngâm.

Vương Quân Dao nắm bắt được sự thay đổi trong cảm xúc của Kiều Mộng Viện một cách rất mẫn cảm, bà ta cười nói: “Nghe nói giữa cháu và cậu ấy đã có một vài sự hiểu lầm, thế nào rồi? Hai đứa đến giờ vẫn chưa giải thích rõ ràng à?”

Kiều Mộng Viện cười nói: “Dì Hải Sắt à, chúng cháu còn trẻ, nên xem trọng sự nghiệp thì tốt hơn.”

Vương Quân Dao gật đầu, bà chầm chậm đặt cốc cà phê xuống rồi nói: “Mộng Viện, lần này mục đích dì đến đây có lẽ cháu đã biết rồi.”

Kiều Mộng Viện nhẹ nhàng nói: “Cháu xin lỗi.”

Vương Quân Dao cười nói: “Nha đầu ngốc này, sao lại nói như thế này cơ chứ? Có phải cháu là người đập Kim Sa ra đâu.”

Kiều Mộng Viện nói: “Tòa nhà mà Kim Sa thuê để kinh doanh có chủ thật sự là tiểu thư An Ngữ Thần, cô ấy ủy thác cháu quản lý, nhưng vì quan hệ của chúng cháu rất tốt, nên từ trước đến giờ đều không viết giấy ủy thác gì hết, chỉ là lời nói mà thôi dì ạ.” Kiều Mộng Viện đang ngầm ám thị với Vương Quân Dao, hợp đồng giữa cô và bà ấy không có hiệu lực pháp luật.

Vương Quân Dao đã quen với những hoàn cảnh thế này bởi lẽ bà ta luôn phải lăn lộn trên thương trường, đương nhiên hiểu rằng Kiều Mộng Viện nói như vậy là nhằm giải vây cho Trương Dương, bà ta mỉm cười nói: “Kim Sa chỉ chiếm một bộ phận nhỏ trong sản nghiệp của dì, nếu như không phải là nó bị đập, thì dì đã gần như quên mất ở Giang Thành còn một sản nghiệp như vậy. Dì đã từng nghe đến người thanh niên trẻ là Trương Dương này, giữa dì và cậu ta không có gì khúc mắc với nhau, cậu ta làm như vậy, nhất định có điều gì đó hiểu lầm.”

Kiều Mộng Viện nói: “Chúng cháu là bạn rất tốt, mặc dù người này tính tình bồng bột, nhưng sống rất tốt.”

Vương Quân Dao cười nói: “Người có thể để cháu khen ngợi chắc chắn sẽ rất tốt, Mộng Viện, dì muốn gặp mặt cậu ta.”

Kiều Mộng Viện nói: “Trưa nay cháu mời cơm dì, rồi gọi cậu ấy đến đây.”

Vương Quân Dao cười nói: “Được.”

Trương Dương rất hiếu kỳ với người tên là Vương Quân Dao, Kiều Mộng Viện đón tiếp bà ấy ở Tân Đến Hào, mời Trương Dương và An Ngữ Thần cùng đến, An Ngữ Thần vì phải đi Phong Trạch để giải quyết vấn đề trường học, nên không đến được, bữa cơm trưa hôm đó chỉ có Trương Dương đến.

Trương Dương nhìn thấy vị phụ nữ trung niên xinh đẹp và nho nhã trước mặt, đã đoán được ngay chắc chắn đó là Vương Quân Dao, cười bước về phía Vương Quân Dao: “Vị này nhất định là Hải Sắt phu nhân rồi.”

Vương Quân Dao cười, Kiều Mộng Viện giới thiệu: “Vị này là phó thị trưởng Phong Trạch, vị này là Hải Sắt phu nhân.”

Vương Quân Dao bắt tay với Trương Dương rất lịch sự, mặc dù bà đã năm mươi tuổi, nhưng bình thường chú ý đến chăm sóc bản thân, nên da bà vẫn rất láng mịn như người còn trẻ vậy, Vương Quân Dao nói: “Cậu là vị phó thị trưởng trẻ tuổi nhất tôi từng gặp.”

Trương Dương cười nói: “Phó thị trưởng của thành phố cấp huyện, cũng không được coi là trẻ trung nữa rồi, mời phu nhân ngồi.”

Ba người ngồi xuống, Kiều Mộng Viện bảo người phục vụ đưa thức ăn đến, nói với Trương Dương: “Có uống rượu không?”

Trương Dương lắc đầu: “Không uống, buổi chiều tôi còn phải họp, ăn xong cơm là tôi phải chạy về rồi.”

Vương Quân Dao nói: “Công việc của thị trưởng Trương thật là bận rộn.”

Trương Dương đáp lời: “Đều là do công trình sân bay mới cả, thành phố và cả tỉnh đều rất coi trọng, tôi không dám sao nhãng một chút nào.” Hắn thầm quan sát Vương Quân Dao, phát hiện ra bà ta có vài nét giống với thính trưởng công an Vương Bá Hành.

Vương Quân Dao nói: “Thực ra lần này tôi đến Giang Thành là để gặp mặt thị trưởng Trương.”

Trương Dương cười nói: “Phu nhân tìm tôi có việc sao?” Tên này rõ ràng là đang giả vờ không biết gì.

Vương Quân Dao mỉm cười: “Tôi biết rằng cậu và Mộng Viện là bạn tốt, tôi và Mộng Viện cũng đã quen nhau nhiều năm nay, nói một câu hơi kiêu ngạo là, tôi luôn coi Mộng Viện là con gái.” Với tuổi của bà ta thật sự có tư cách nói câu này.

Trương Dương cười nói: “Rất vui được quen với bà.”

Vương Quân Dao nói: “Mặc dù chúng ta gặp mặt lần đầu tiên, nhưng tôi đã nghe tên cậu từ lâu.”

Trương Dương cười nói: “Không ngờ tôi lại nổi tiếng đến vậy.”

Vương Quân Dao cười nói: “Tôi nghe nói về cậu thông qua Yên Nhiên.”

Trương đại quan bắt đầu ý thức được rằng người phụ nữ này rất không đơn giản, bà ta vừa xuất hiện đã ngầm nhắc đến mối quan hệ này, ngay cả Yên Nhiên bà ta cũng quen, Vương Quân Dao rất cao minh, bà ta không hề nhắc đến chuyện Kim Sa bị đập phá, mà lại nhắc đến mối quan hệ này trước cho Trương Dương biết, ý tứ rất rõ ràng, mọi người đều là bạn bè của nhau cả, mà cậu lại đập phá tiệm của tôi, thật là quá quắt.

Trương Dương nói: “Yên Nhiên không nói với tôi về quan hệ của hai người.”

Vương Quân Dao cười nói: “Khi còn ở Mỹ, tôi thường xuyên hẹn cô ấy đi đánh bóng dạo phố, cô ấy có tình cảm sâu đậm với cậu.”

Bà ta càng nói như vậy, Trương Dương càng cảm thấy cảnh giác, người phụ nữ này sao lại hiểu về mình như vậy? Hắn và bà ta đâu có gì qua lại với nhau cơ chứ? Xét cho cùng, vì hắn đập phá Kim Sa nên bà ta mới biết hắn, hay là trước đó bà ta đã biết về hắn rồi?

Kiều Mộng Việ nói: “Thường nói đại thủy nổi lên dìm cả miếu Long Vương, mọi người không biết nhau, không ngờ còn có việc như thế này, Trương Dương, lần này hộp đêm Kim Sa mà anh đập là sản nghiệp của Hải Sắt phu nhân.” Cô nhân cơ hội nhắc đến việc này, muốn thay Trương Dương làm hòa với Vương Quân Dao, dù sao thì việc này vẫn chưa được giải quyết, nếu như Vương Quân Dao kiên quyết truy cứu vụ việc lần này, Trương Dương nhất định sẽ lãnh trách nhiệm nhất định. Kiều Mộng Viện làm như vậy là vì nghĩ cho Trương Dương, nếu như hai bên có thể hiểu nhau, thì đương nhiên là một chuyện vô cùng vui vẻ.

Trương Dương thầm nói, tôi đập tiệm của bà ta thì đã sao.

Vương Quân Dao vẫn mỉm cười nói: “Thật sự đây là một việc hiểu lầm, nếu như chúng ta đã biết những mối quan hệ này từ sớm, thì cũng sẽ không xảy ra những việc không vui như thế này.”

Trương đại quan cười nói: “Hải Sắt phu nhân, tôi đập phá Kim Sa không phải là muốn làm khó bà, dù là giữa chúng ta có quan hệ như thế nào, thì tôi vẫn cứ phải đập Kim Sa.”

Vương Quân Dao nhìn người thanh niên đầy khí phách này, môi vẫn giữ nụ cười không hề thay đổi: “Tại sao?”

Trương Dương nói: “Nói thật với phu nhâ, người như tôi nói chuyện không thích lòng vòng, tôi cứ nói thẳng, việc bà đưa Kim Sa giao cho Mã Ích Lượng quản lý là một sự sai lầm, Mã Ích Lượng có một vài quan hệ ở địa phương, anh của anh ta là Mã Ích Dân là chủ tịch chính hiệp thành phố Giang Thành chúng tôi, nhưng người này có lý lịch chẳng sạch sẽ gì, lúc đầu khi anh ta còn kinh doanh ở Hoàng Gia Giá Nhật, chính là vì lí do có buôn bán mại dâm nên đã bị điều tra.”

Vương Quân Dao không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn Trương Dương.

Trương Dương tiếp tục nói: “Lần đầu tiên tôi đi Kim Sa, đã gặp hơn mười tên côn đồ công kích tôi ở Kim Sa, tôi không biết rằng vị trí của Hải Sắt phu nhân với Kim Sa ở đâu? Mã Ích Lượng rốt cuộc đang làm gì? Liệu bà có rõ hay không?”

Vương Quân Dao mỉm cười nói: “Tôi rất ít khi hỏi về chuyện kinh doanh cụ thể.” Câu này hình như đang thoái thác quan hệ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio